Bạn còn khổ đau không?

Theo truyền thống, đây là câu hỏi có thể được nêu ra một cách kính trọng và tế nhị, để biết liệu một người đã chứng ngộ hoàn toàn, còn gọi là giác ngộ, hay chưa - một trạng thái vừa hiếm hoi vừa nhiệm mầu của “có mà không có”.

Bạn còn khổ đau không? 1
"Giác ngộ chân thật vô cùng hiếm hoi, hiếm như lông mọc trên lòng bàn tay của bạn vậy" - Micheal Kewley.

Trong thời hiện đại, khi mạng xã hội và sự kết nối toàn cầu lan rộng, từ giác ngộ (awakening) đôi khi lại được dùng để mô tả một người tự cho mình có sự vượt trội tinh thần hơn người khác. Nó cũng có thể trở thành một chiêu trò quảng cáo, thu hút những người mới bước chân vào bất cứ loại hình tu tập tâm linh hay Pháp nào, lôi cuốn họ vào mối quan hệ “giáo viên giác ngộ” và “học trò kém cỏi”.

Người “thầy tự xưng” ấy là kẻ tự nhận mình biết, trong khi học trò thì phải dựa dẫm để được chỉ đường, sửa mình.

Từ đây, nhiều hình thức thao túng cũng có thể phát sinh.

Tuy nhiên, theo nghĩa nguyên thủy, Giác ngộ là sự buông bỏ trực giác và triệt để mọi tàn dư của bất cứ sự chấp thủ nào vào cái “tôi”, và từ đó thoát khỏi mọi dục vọng lẫn sợ hãi - vì cả hai đều bắt nguồn từ sự bám víu vào ý tưởng và niềm tin về một cái tôi thường còn.

Vì vậy, câu hỏi “Bạn còn khổ đau không?” nghĩa là: Bạn còn khao khát và lo sợ không?

Thế gian, chúng sinh và các sự kiện vẫn còn làm bạn phiền lòng không?

Bạn vẫn còn vật lộn với các khía cạnh của sống và chết không?

Đây là một câu hỏi rất sâu xa, không nên trả lời vội vàng.

Vì bằng cách này hay cách khác, chúng ta sẽ tự bộc lộ bản thân, bộc lộ ảo tưởng và động cơ thế tục của mình.

Câu hỏi ấy chỉ thẳng về sự thanh tịnh của bản thể.

Theo sự hiểu này, một người giác ngộ không thể hiện ra dục vọng tình dục hay vật chất, cũng không thể bị cuốn vào bất kỳ hành vi nào bắt nguồn từ ý niệm về “cái tôi”.

Mọi dạng sợ hãi cũng như thế.

Sự thể hiện một cách tự nhiên, từng khoảnh khắc của trạng thái “không còn là ai cả” rất quan trọng để hiểu.

Sự trống rỗng của mọi chấp thủ, dù vi tế đến đâu, với bất cứ bản ngã nào, chính là sự chấm dứt mọi khổ đau trong đời, là sự kết thúc của mọi hình thức cái tôi, và là sự tỏa sáng của lòng từ bi vô lượng đối với tất cả chúng sinh.

Danh hiệu và uy tín không còn nghĩa lý, và sự phục vụ tất cả muôn loài - không ngoại lệ - là tất cả.

Hãy nhớ rằng, danh xưng “Bậc Thầy” chỉ tồn tại trong tâm của người học, nó không tồn tại trong tâm của bậc Thầy.

Bạn hiểu không?

Nơi nào không còn bám víu vào cái tôi, nơi đó không còn sự nắm bắt bất cứ thứ gì.

Lúc ấy, thế gian chỉ là chỗ ghé qua khi cần, nhưng không còn chút sức hấp dẫn nào với người đã giác ngộ.

Vì thế, giác ngộ chân thật vô cùng hiếm hoi, hiếm như lông mọc trên lòng bàn tay của bạn vậy.

Người đã hoàn toàn giải thoát khỏi ảo tưởng về cái tôi, và do vậy không còn bị bất cứ ô nhiễm nào trong hiện tại hay tương lai, được gọi là Bậc Giác Ngộ.

Điều cám dỗ nào có thể dẫn dắt vị Thầy này rời xa sự thanh tịnh của bản thể?

Vị chiến thắng không bại,

Vị bước đi trên đời,

Không dấu tích chiến thắng,

Phật giới rộng mênh mông,

Ai dùng chân theo dõi

Bậc không để dấu tích?

- Kinh Pháp Cú, câu 179

Nguyện cho tất cả chúng sinh được hạnh phúc.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Người ta khổ hơn mình…

Phật pháp và cuộc sống 23:18 21/11/2025

Mấy hôm nay, xem tin lũ ở Phú Yên, Nha Trang, Quy Nhơn, lòng tôi cứ chùng xuống.

Niềm vui từ một chén trà

Phật pháp và cuộc sống 16:22 21/11/2025

Anh bạn tôi nhỏ hơn tôi vài tuổi, còn là sinh viên, nhưng lại có sở thích thưởng thức trà hàng ngày. Mỗi buổi sáng thức dậy, anh bạn tự pha cho mình một ấm trà thơm nóng rồi ngồi nhâm nhi đọc sách. Những khi tôi đến chơi, thể nào anh bạn cũng pha một ấm trà thật đậm ngon mời tôi. Biết anh bạn có sở thích này nên nhiều lần đến tôi thường mua theo một gói bánh ngọt, thế là anh em lại có một buổi uống trà, ăn bánh nói chuyện thật hợp ý. Cũng vì sở thích này mà bạn tôi hay bị bạn bè trêu chọc, rằng thanh niên gì mà cứ như ông già, bia rượu cà-phê thì họa hoằn gọi mãi mới chịu đi, còn nhắc đến trà thì khoái cả chí, cứ có bộ ấm là tìm trà pha ngay.

Không thể nghĩ bàn

Phật pháp và cuộc sống 16:02 21/11/2025

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình tương đối khá. Cha mẹ chăm lo cho ăn học chu đáo nên tôi phần nào có “bệnh công tử”. Học xong ở lại thành phố và lấy vợ, nhà vợ cũng khá nên cho chúng tôi một căn nhà nhỏ, cuộc sống như thế cũng quá đẹp so với bạn bè.

Đồng niên huynh đệ

Phật pháp và cuộc sống 12:21 21/11/2025

Từ xa xưa, chư Tổ sư đã ngộ Đạo từ tuổi nhỏ. Ngày nay, con thấy mình và chú Tuệ Đạo cũng mang trong lòng khát khao ấy, mong muốn được sống trong ngôi nhà chung của Đức Thế Tôn. Hai huynh đệ mang hai hành trình khác biệt, nhưng cùng chung một chí lớn: Đi trên đường Đạo.

Xem thêm