Thứ sáu, 20/03/2020, 10:08 AM

Bệnh tật làm tôi từ bỏ sự kiêu ngạo

Bị bệnh rồi, tôi mới nhận ra rằng, cuộc đời là một hành trình, và mỗi thời khắc hiện tại đều trân quý. Cái gọi là “đua với thời gian”, chạy theo một mục tiêu quá lớn để mở rộng ảnh hưởng, có lẽ đã bao hàm cả nhu cầu về danh lợi, một kiểu sống chỉ biết nhìn vào kết quả đạt đươc.

Đời là huyễn mộng

Được dẫn dắt bởi mục tiêu lớn lao, tôi chỉ biết cắm đầu chạy đua với thời gian trên đường đời. Thế nhưng lúc ấy, một cơn hồng thuỷ đã ập xuống người tôi. Tôi bị bệnh. Ung thư.

Biến cố này khiến tôi bị ép phải bước vào thế giới của bệnh nhân. Sự nghiệp từ bỏ tôi. Bệnh tật làm tôi trở nên khiêm tốn.

Tôi phải tạm thời rời Công trường Sáng tạo mà tôi yêu mến. Ngày rời khỏi nơi ấy, tôi nhớ ngày tháng cùng làm việc với những người khởi nghiệp, nhưng cũng có dịp nghiêm túc nhìn lại quãng đường đã qua của mình.

Luôn đòi hỏi nâng cao hiệu suất khiến tôi không chú trọng đến sức khoẻ. Ngày nào cũng vùi đầu vào công việc khiến tôi đánh mất đi khả năng thưởng thức nét đẹp tinh tế của cuộc sống. Thói quen định lượng giá trị mọi thứ vô tình khiến tôi quên đi duyên phận đời thường và những cơ hội ngẫu nhiên xuất hiện. Tôi quá tập trung cho tương lai, đến mức hy sinh quá nhiều thứ quý giá ở hiện tại. Đi đôi với tinh thần theo đuổi hiệu quả công việc một cách triệt để, chính là sự vô tâm, lãnh đạm với những thứ nằm ngoài kế hoạch.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Nhận diện vô thường

Bị bệnh rồi, tôi mới nhận ra rằng, cuộc đời là một hành trình, và mỗi thời khắc hiện tại đều trân quý, đáng để ta thưởng thức. Cái gọi là “đua với thời gian”, chạy theo một mục tiêu quá lớn để mở rộng ảnh hưởng, có lẽ đã bao hàm cả nhu cầu về danh lợi, một kiểu sống chỉ biết nhìn vào kết quả đạt đươc. Tất cả những thứ đó, trên thực tế, đều đi ngược với mong muốn ban đầu. Tôi thầm hạ quyết tâm, nếu sinh mệnh có thể quay lại lần nữa, tôi nhất định sẽ từ bỏ sự kiêu ngạo của mình.

Cuối cùng, sau 17 tháng, quá trình kết hợp điều trị kết thúc. Bác sĩ nói, trong người tôi không còn khối u nào lớn hơn 1cm nữa. Những ngày chiến đấu với ung thư đã tạm dừng. Ánh nắng lại chiếu rọi khắp nơi, tôi cảm nhận được sự ấm áp cùng ân sủng vô biên mà Thượng đế ban tặng.

Sau 17 tháng, tôi đã trở lại. Sức khoẻ tôi dần hồi phục, linh hồn tôi cũng một lần lướt qua Niết bàn. Trong 17 tháng đó, tôi đã hoàn thành một bài học lớn về sinh lão bệnh tử.

Trong những ngày vắng tôi, Công trường Sáng tạo đã tự hình thành mô hình làm việc, trong đó mỗi người đều nỗ lực làm thêm một phần công việc, không ai dựa vào ai. Tuy môi trường tổng thể có sự thay đổi rõ rệt, nhưng ai cũng tự giác làm tròn bổn phận, tự mình ra quyết định.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Đối diện với bệnh tật

Hiện tại, tâm thái làm việc của tôi đã hoàn toàn thay đổi. Trước kia, tôi nắm việc ra những quyết sách quan trọng của công ty. Giờ đây, tôi trao quyền tự quyết nhiều hơn cho nội bộ. Mỗi tuần tôi chỉ làm việc ba ngày, đặt trọng tâm vào việc hoạch định và điều chỉnh chiến lược công ty, tuyển dụng và bồi dưỡng nhân tài, giao lưu và trao đổi với truyền thông và các nhà đầu tư, kiểm tra khâu cuối cùng của dự án. Cùng với việc cắt giảm thời gian làm việc, tôi cũng nhượng cổ phần công ty làm phần thưởng cho các đồng sự có đóng góp xuất sắc.

Mấy ngày không làm việc trong tuần, tôi đi dạo khắp nơi, đọc sách, tận hưởng thời gian vui vẻ đoàn tụ bên người thân. Tôi coi trọng cuộc sống hiện tại, giữ gìn sức khoẻ. Tôi không còn vội vàng lao đầu vào công việc như mọi khi, mà đi chậm hơn, để thưởng thức cảnh đẹp bên đường, cũng là để gặp gỡ trò chuyện với những người mình có duyên tương ngộ. Trong các mối quan hệ, tôi không còn đánh giá thiệt hơn xem mỗi lần gặp mặt liệu có đem lại kết quả đặc biệt nào không, mà trân trọng hơn những khoảnh khắc hội ngộ ngẫu nhiên của cảm xúc và tâm hồn.

Trước đây, tôi thích thế giới khác đi nhờ có bạn. Bây giờ, đó vẫn là mục tiêu của đời tôi, nhưng điều tôi quan tâm và coi trọng hơn chính là, ngoài việc giữ một lý tưởng lớn lao, phải chăng tôi nên làm cho ai gặp tôi cũng vui vẻ, phải chăng tôi nên tận hưởng những khoảnh khắc bất ngờ thú vị, phải chăng tôi nên mở lòng đón nhận từng duyên phận trong đời.

- Lược trích Thế giới khác đi nhờ có bạn – Lý Khai Phục -

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Ý kiến của bạn

Người đàn ông 10 tháng đau đớn vì ung thư, mỉm cười ra đi sau hơn 1 giờ hộ niệm

Phật giáo và người trẻ 16:45 25/11/2024

Khi vừa hộ niệm được chừng mấy chục phút, chú Thu bỗng nhiên giơ hai ngón tay lên và nói với mọi người rằng mình sẽ ra đi vào lúc 2h chiều. Tiếp tục hộ niệm tới khoảng 2h kém 15p thì chú ấy tắt thở ra đi một cách rất nhẹ nhàng.

Sự oán hận của vong hồn thai nhi

Phật giáo và người trẻ 20:00 19/11/2024

Theo đạo Phật thì ngay từ khi bắt đầu thụ thai, ý thức, thần thức đã xâm nhập vào bào thai. Bào thai đã là một mầm sống, là một sinh linh cần được nâng niu, bảo vệ.

Đi chùa sám hối?

Phật giáo và người trẻ 08:45 15/11/2024

Mưa, Long ngồi trên chiếc võng trước cửa nhà, mắt nhìn ra cổng. Chiều nay, Long có hẹn với bạn gái, hai người sẽ đi chùa sám hối. Đó là thói quen mà mỗi tháng hai lần Long cùng với bạn gái đến chùa Vạn Đức.

Quỹ Vicaris gieo hạt hiểu thương đến 2 học sinh ở Gò Quao

Phật giáo và người trẻ 12:05 10/11/2024

Quỹ Bảo trợ giáo dục Vicaris vừa bảo trợ 2 học sinh ở huyện Gò Quao, Kiên Giang - Đại đức Thích Tuệ Đạt, Ủy viên Ban Văn hóa Phật giáo TP.HCM, chủ nhiệm Quỹ thông tin với Phatgiao.org.vn.

Xem thêm