Bình yên của con – ánh sáng của cha mẹ

Trong cuộc sống hối hả hôm nay, có lẽ điều quý giá nhất mà cha mẹ mong nơi con không phải là thành đạt, danh tiếng hay của cải… mà chính là sự bình yên trong thân tâm. Bởi vì, “ngay sự bình yên của mình đã là một thứ ánh sáng cho Bố Mẹ mình an lòng”.

Là người con Phật, chúng ta thường được nhắc nhở về tâm hiếu – cội nguồn của đạo hạnh. Mỗi lời Phật dạy đều nhấn mạnh đến lòng tri ân và báo ân. Và một trong những cách báo ân thiết thực nhất không phải là cúng dường nhiều, lễ nghi rình rang, mà là sống đời sống chánh niệm, bình an – để cha mẹ không phải bận lòng, lo lắng, phiền muộn vì ta.

Bình yên không phải là trốn tránh, mà là nội lực của hiểu và thương.

Khi ta còn quay cuồng với danh vọng, hơn thua, cố chứng minh điều gì đó… thì ánh mắt cha mẹ dù thương con cũng sẽ luôn ẩn giấu nỗi lo. Nhưng khi ta bắt đầu học cách dừng lại, biết lắng nghe thân tâm, sống có chánh niệm – từng bữa ăn, từng giấc ngủ, từng bước chân đều có mặt trọn vẹn – thì đó chính là món quà lớn nhất mà ta có thể dâng lên cha mẹ trong hiện tại.

Bình yên của con – ánh sáng của cha mẹ 1
Nguyện cho mỗi người con Phật đều được nuôi dưỡng trong ánh sáng của chánh niệm. Nguyện cho sự bình yên nơi ta trở thành ngọn đèn nhỏ soi ấm trái tim cha mẹ – dù họ còn hay đã khuất.

Người Phật tử hiểu rằng, mỗi khi ta khổ đau, cha mẹ khổ gấp nhiều lần. Mỗi khi ta bình yên, cha mẹ mới nhẹ lòng được đôi chút. Dù cha mẹ không còn sống trên đời này, nhưng hình bóng, khí chất, tâm tình của các đấng sinh thành vẫn còn tiếp nối trong ta. Ta chính là sự tiếp nối sống động của cha mẹ. Vậy nên, khi ta trở về nương tựa nơi hơi thở, nơi chính mình – là ta đang trở về với cội nguồn huyết thống, trở về với tình thương không điều kiện mà cha mẹ đã trao truyền.

“Hãy bình yên cho Mẹ,

Hãy bình yên cho Bố,

Bố mẹ có trong con.”

Câu thơ như một lời nhắc nhở dịu dàng và sâu lắng. Con không cần làm điều gì quá lớn lao, chỉ cần con sống cho có mặt thật sự, sống một đời sống biết yêu thương, biết tránh xa điều ác, làm điều lành, giữ tâm trong sạch – thì đó là lúc cha mẹ đang mỉm cười trong con.

Quán niệm về công ơn cha mẹ không dừng lại ở những dịp lễ Vu Lan hay ngày kỷ niệm. Với người học Phật, mỗi ngày tỉnh thức là một ngày báo hiếu. Mỗi hơi thở an trú là một đoá hoa hiếu hạnh. Bình yên không còn là điều gì xa xôi hay lý tưởng, mà chính là nền tảng cho sự hiểu biết, cho tình thương đích thực khởi sanh.

Trong ánh sáng của Phật pháp, ta học cách chuyển hóa khổ đau thành chất liệu tu tập. Ta biết rằng, nếu còn chất chứa giận hờn, bất an trong lòng thì không thể nào có được một đời sống an lạc, và cũng đồng nghĩa là đang gieo rắc sự bất an đến những người thương yêu nhất – trong đó có cha mẹ.

Vậy nên, hãy học cách trở về với hơi thở, nuôi dưỡng nụ cười, lắng nghe tâm mình để sống sâu sắc với hiện tại. Đó chính là con đường hiếu đạo giữa đời thường. Không cần đợi đến khi thành công mới báo hiếu, không cần có thật nhiều tiền mới hiếu thuận – chỉ cần sống một cách có ý thức, biết gìn giữ thân tâm lành mạnh, đó đã là sự tri ân sâu sắc.

Nguyện cho mỗi người con Phật đều được nuôi dưỡng trong ánh sáng của chánh niệm. Nguyện cho sự bình yên nơi ta trở thành ngọn đèn nhỏ soi ấm trái tim cha mẹ – dù họ còn hay đã khuất. Và nguyện cho tất cả những người làm cha, làm mẹ, đều được thấy con mình bước đi trong thảnh thơi, vững chãi – như đóa sen nở giữa hồ tâm thanh tịnh.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài

Phật pháp và cuộc sống 10:00 20/11/2025

Khi trái tim chưa đủ đầy, nó sẽ yêu bằng mong muốn được lấp đầy. Khi trái tim chưa đủ tỉnh sáng, nó sẽ yêu bằng nỗi sợ và hờn ghen. Và ta không biết rằng đó chính là nguyên nhân khiến mọi thứ trở nên nặng nề: ta đang đặt vào người khác một nhiệm vụ không ai có thể làm thay ta đó là nhiệm vụ làm cho chính ta hạnh phúc.

Tuỳ bút: Thiền định

Phật pháp và cuộc sống 09:35 20/11/2025

Trong một lần trò chuyện về những chương trình trên màn ảnh truyền hình, một anh bạn thân bày tỏ với tôi, là có một chương trình anh rất thích, nhưng anh lại dị ứng với người dẫn chương trình nên không bao giờ anh xem. Anh nói với tôi anh ghét cái vẻ cao ngạo, trịch thượng của “cái thằng cha” dẫn chương trình đến nỗi anh không muốn mở cái kênh đó ra, chứ không phải đợi mở ra thấy cái mặt đáng ghét mới tắt máy, dù trong lòng anh rất thích chương trình đó. Cái ghét nó lấn át cả cái yêu, làm cho anh có chút khó chịu, không biết làm sao mà giải quyết. Và cho đến bây giờ, điều đó vẫn còn làm cho anh không được thoải mái chút nào.

Đại đức Thích Khải Tuấn tán thán Hoa hậu Hương Giang

Phật pháp và cuộc sống 16:48 19/11/2025

Chiều 19/11, phần thi Trang phục dân tộc - National Costume của Miss Universe 2025 đã thu hút sự theo dõi của hàng triệu khán giả toàn cầu.

Thiên thu vừa chợp mắt

Phật pháp và cuộc sống 16:30 19/11/2025

Mọi chấp đều rời rã/ Như sương tan ngọn đồi/ Một niệm buông trọn vẹn/ Trời hiện giữa lòng người...

Xem thêm