Câu chuyện bệnh khổ và hoa an lạc

Nằm trên giường bệnh trong căn phòng tĩnh lặng, Mai cảm thấy cơ thể mình như một chiếc lá úa giữa mùa đông. Cơn đau từ vết mổ cứ âm ỉ, dai dẳng, và sự yếu đuối khiến cô không thể làm được những việc đơn giản nhất. Nỗi buồn chán, tủi thân và cả chút sợ hãi mơ hồ bắt đầu xâm chiếm tâm trí cô. Đúng lúc ấy, cô Chi, một người bạn đạo lớn tuổi với nụ cười hiền hòa, nhẹ nhàng bước vào.

"Em thấy trong người thế nào rồi, Mai?" - Cô Chi hỏi han, đặt giỏ trái cây nhỏ lên bàn.

Mai thở dài, đôi mắt ngấn nước: "Em mệt quá chị ơi... Cứ đau nhức thế này, chẳng làm gì được. Em thấy nản lòng, thấy mình vô dụng quá. Sao bệnh tật nó lại khổ thế này hả chị?"

Cô Chi ngồi xuống bên giường, đặt bàn tay ấm áp lên tay Mai. "Chị hiểu cảm giác của em lắm. Bệnh Khổ - nỗi khổ vì bệnh tật - là một sự thật mà Đức Phật đã chỉ ra trong kiếp nhân sinh này, không ai tránh khỏi đâu em."

"Thân thể này," cô Chi nói tiếp, giọng nhỏ nhẹ, "vốn được tạo thành từ duyên hợp, nó mỏng manh và chịu sự chi phối của luật Vô Thường. Có lúc khỏe mạnh thì cũng có lúc yếu đau. Đó là lẽ tự nhiên. Cái đau trên thân là thật, sự khó chịu là thật, nhưng cái làm mình khổ nhiều hơn nữa chính là tâm chống đối, buồn bã, sợ hãi của mình đó em."

Câu chuyện bệnh khổ và hoa an lạc  1
Ảnh minh hoạ.

Mai im lặng lắng nghe. Cô Chi tiếp tục: "Mình không thể bắt cơn đau biến mất ngay lập tức, nhưng mình hoàn toàn có thể học cách để không bị những cảm xúc tiêu cực kia nhấn chìm. Em thử nghĩ xem, cơn bệnh này giống như một vị khách không mời mà đến, nhưng cũng là một vị thầy nghiêm khắc đang dạy cho em những bài học quý giá."

"Bài học gì chứ chị? Em chỉ thấy đau và mệt thôi..." - Mai nói yếu ớt.

"Nó dạy mình bài học về vô thường đó em. Lúc khỏe mạnh, mình dễ quên đi sự quý giá của sức khỏe, dễ bám chấp vào cái thân này là 'tôi', là 'của tôi'. Khi bệnh đến, nó nhắc mình rằng thân này không thật bền chắc, không thật là của mình để mình điều khiển mãi được. Nó dạy mình bài học về sự buông bỏ - buông bỏ sự bám chấp vào sức khỏe hoàn hảo, buông bỏ sự đồng hóa mình với cơn đau."

"Khi cơn đau khởi lên," cô Chi hướng dẫn, "thay vì hoảng sợ hay gồng mình chống lại, em thử dùng tâm quan sát nó như một người khách xem. À, có một cảm giác đau đang ở đây. Nó đang mạnh lên hay yếu đi? Nó nhói hay âm ỉ? Chỉ quan sát thôi, đừng phán xét, đừng thêm vào đó câu chuyện 'Ôi tôi khổ quá!'. Cảm giác đau cũng vô thường, nó đến rồi sẽ đi, nó không phải là em. Em là người đang quan sát cảm giác đó."

"Và những lúc cơn đau tạm lắng," cô Chi cười hiền, "dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, hãy trân trọng sự dễ chịu đó. Hãy gửi lòng biết ơn đến cơ thể đang cố gắng chống chọi này. Hãy hướng tâm từ đến chính mình, tự vỗ về, an ủi mình như an ủi một người bạn đang đau yếu. Rồi nghĩ đến những người khác cũng đang chịu Bệnh Khổ như mình, gửi lòng bi mẫn đến họ. Khi tâm mình hướng về những điều thiện lành như vậy, năng lượng tiêu cực của sự sợ hãi, buồn chán sẽ dần tan đi."

Mai nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, cố gắng làm theo lời cô Chi. Cô tập trung vào cảm giác đau, không còn cố gắng đẩy nó ra mà chỉ lặng lẽ quan sát. Cô nghĩ về những lúc mình khỏe mạnh, về những điều nhỏ bé mình đã bỏ qua. Cô nghĩ về những bệnh nhân khác. Một sự thay đổi tinh tế diễn ra trong lòng cô. Cơn đau thể xác dường như vẫn còn đó, nhưng cái cảm giác nặng trĩu, bức bối trong tâm đã vơi đi rất nhiều. Thay vào đó là một sự chấp nhận nhẹ nhàng, một chút bình yên mong manh nhưng có thật.

Cô Chi mỉm cười: "Đó thấy chưa? An lạc không có nghĩa là hoàn toàn không còn đau khổ, mà là có được sự bình yên ngay cả khi khổ đau đang hiện diện. Giống như hoa sen vậy, nó vươn lên từ bùn nhơ nhưng vẫn tỏa ngát hương thơm. Tâm mình cũng có thể tìm thấy sự an lạc, nở hoa trí tuệ ngay giữa cơn Bệnh Khổ, nếu mình biết cách chấp nhận, quán chiếu và vun bồi những hạt giống thiện lành."

Mai mở mắt ra, nhìn cô Chi với ánh mắt biết ơn. Cô hiểu rằng, tuy không thể thay đổi được sự thật về bệnh tật, nhưng cô hoàn toàn có thể thay đổi thái độ của mình đối với nó. Và chính sự thay đổi thái độ đó, sự chấp nhận và thực hành lời Phật dạy ngay trong hoàn cảnh khó khăn, lại là nguồn năng lượng an lạc mạnh mẽ nhất giúp cô vượt qua giai đoạn này. Ánh nắng ngoài kia vẫn rực rỡ, và trong lòng Mai, một đóa hoa bình yên cũng đang bắt đầu hé nở.

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Câu chuyện vị Ni sư vừa khởi tâm sân, nước cam lồ liền biến thành nước sôi

Nghiên cứu 16:30 14/04/2025

Ở Đài Nam có đạo tràng do một ni sư trụ trì, một hôm sư bị tiếng kêu khóc làm tỉnh giấc, khi vừa mở mắt liền thấy một đám người già trẻ gái trai thân thể đều bị phỏng đến quỳ trước mặt, sư kinh ngạc và hỏi: “Cớ sao mọi người lại khốn khổ đến thế, ai đã làm như vậy với cái vị?”

Phật giáo và thiếu nhi

Nghiên cứu 23:59 13/04/2025

Tôi mong tất cả quý Phật tử quan tâm đến người trẻ, lo cho thầy Tỳ kheo trẻ, tạo điều kiện cho họ thăng hoa trí tuệ và đạo đức, chắc chắn môi trường sống của chúng ta trong tương lai sẽ được trong sạch, an lạc, thái bình, thịnh vượng.

Phật tại lòng ta

Nghiên cứu 15:35 13/04/2025

“Hãy ví khổ như rác và hạnh phúc như những đoá hoa… Chuyển hóa khổ đau chính là biết cách biến rác trở lại thành hoa” (Thiền sư Nhất Hạnh).

Thiền phái Vô Ngôn Thông lấy "tâm địa" làm nòng cốt

Nghiên cứu 10:01 10/04/2025

Trong lịch sử dân tộc, Giao chỉ là một phần lãnh thổ không thể tách rời của Việt Nam; nó không những là vùng đất màu mỡ đầy tiềm năng về phát triển kinh tế, chính trị - xã hội, văn hoá, giáo dục..., mà còn là vùng đất thiên đường của các tôn giáo như: Nho giáo, Lão giáo, Ấn giáo…du nhập và phát triển.

Xem thêm

Phật Giáo
Phật Giáo

Từ điển Phật giáo

Phật Giáo
Phật Giáo
Phật Giáo