Chuyện ông cháu: Mỗi người tự quyết định nhân quả cho chính mình
Trước đây nội vẫn nói với con rằng lẽ ra con có cả tình thương yêu của cha lẫn mẹ, giờ thì mất cha rồi. Đó là sự hụt hẫng, mất mát lớn nó vừa khiến con già dặn hơn nhưng đồng thời cũng yếu đuối hơn, nhạy cảm hơn, dễ tủi thân, dễ mặc cảm…
Ông nội biết con có nhiều điều bất như ý. Nội vẫn hay nói: Nhân quả luôn từ mỗi người, do mỗi người mà ra. Nhưng thực sự tư duy con chưa đủ chín chắn, thông suốt mọi lẽ nên vẫn dễ ảnh hưởng suy nghĩ tiêu cực của người khác. Con chưa có sự độc lập hoàn toàn.
Có vài lần trước đây nội vẫn nói với con rằng lẽ ra con có cả tình thương yêu của cha lẫn mẹ, giờ thì mất cha rồi. Đó là sự hụt hẫng, mất mát lớn nó vừa khiến con già dặn hơn nhưng đồng thời lại cũng yếu đuối hơn, nhạy cảm hơn, dễ tủi thân, dễ mặc cảm…
Con thương mẹ, thương nội, thương ngoại, thương tất cả mọi người. Đó là điều tốt, quá tốt đối với con. Đó là đạo hiếu, đó là nghĩa nhân, là đạo làm người mà thiếu cái đạo ấy không đáng là người con ạ. Có một điều, nội không ở gần để thường xuyên chỉ bảo con rằng: Mỗi người đều có quyền chọn lựa để yêu ai, ghét ai, căm thù ai, oán giận ai…Nhưng tựu chung đó là những vốn liếng trong nhân quả ở mỗi người.
Chuyện ông cháu: Cháu đang nuôi cái gì?
Ngày ba con ra đi, lúc đầu ông nội hơi tức giận sự ngu xuẩn, dại dột. Nhưng ngay sau đó lại thấy thương ba con nhiều hơn. Những điều ông nội thường xuyên nói với ba con rằng không ai chịu thay nhân quả cho ai được. Một ngày kia ba có nằm trên giường bệnh trăn trở lăn lộn, đau đớn, con cũng chỉ nhìn chứ không chia sẻ gì được cả. Nói thế để biết mỗi người đều tạo nên nhân quả cho chính mình. Và ông nội đã tìm được con đường đi để ngày cuối đời không làm ai phải thương xót, mủi lòng.
Ông nội cảm nhận ở con sự suy tư, già dặn nên vẫn tin tưởng con biết chọn cho mình con đường đi tốt nhất, định ra vốn liếng, nhân quả trong cuộc đời. Trong cuộc đời con người luôn đi giữa hai thái cực thiện và ác, con chỉ cần nghiệm xét khi nào con còn oán trách, hờn giận, căm thù, oán ghét ai đó tức tâm con nặng ác nghiệp, điều đó không tốt cho con.
Khi nào ngược lại con thấy tất cả mọi người đều đáng yêu, đáng thương thì tâm con là "Bồ tát", là thiện nghiệp. Tất cả điều con muốn mang đến cho mọi người phải từ lòng yêu thương ấy chứ không vì oán ghét hờn giận ai. Con có thể cho đi, có quyền cho đi, điều đó không ai cấm được con. Và con đã từng làm điều ấy với ba con, giờ con có thể bộc lộ điều ấy, chia sẻ điều ấy mà không sợ hãi ai cả…
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Hạnh nguyện độ tha rạng ngời của Đức Phật A Di Đà
Góc nhìn Phật tử 11:35 14/12/2024Hướng về ngày 17/11 AL, ngày vía kỷ niệm Ngài, là khi những điều thiêng liêng cao cả nhất được tôn vinh, là cơ hội hy hữu để ta hướng tâm về hình ảnh đức Phật, hướng về hình ảnh của một bậc xuất trần thượng sĩ và tam thiên đại thiên thế giới của Ngài.
Tập điều chỉnh chính mình khi phát hiện mình bất ổn
Góc nhìn Phật tử 08:54 03/12/2024Này bạn, khi tâm trạng rơi vào trạng thái bất ổn, uể oải, hoặc cảm giác như năng lượng tích cực trong ta đã cạn kiệt, việc đầu tiên cần làm là ý thức rõ ràng về tình trạng của mình.
Tôi tin nhân quả
Góc nhìn Phật tử 13:57 02/12/2024Từ ngày tôi biết đến Phật pháp, câu kinh dạy về nhân quả: “Muốn biết cái nhân trước, hãy nhìn sự thụ hưởng ở hiện tại. Muốn biết cái quả sau, hãy nhìn việc làm hôm nay” luôn khắc sâu trong tâm trí tôi.
Truyện ngắn: Hương từ chữ bay ra…
Góc nhìn Phật tử 11:17 02/12/2024Mẹ về hưu sau mấy chục năm lăn lộn với nghề. Ngày đi làm cuối cùng để chia tay đồng nghiệp, mẹ mang về một bó hoa nhỏ và mấy tấm bằng khen đạt giải thưởng báo chí toàn quốc trong nhiều năm.
Xem thêm