Dáng gầy trong nắng chiều

Trong thi ca viết về mẹ, bài thơ Mẹ của Ngô Thị Mai là một khúc nhạc dịu dàng mà thổn thức. Từng câu chữ chạm đến những rung động sâu thẳm trong tâm hồn, khắc họa hình ảnh người mẹ chờ con, như một bóng dáng muôn đời vẫn lặng lẽ nơi cửa ngõ quê nhà.

Dáng gầy trong nắng chiều 1
Dáng mẹ của Ngô Thị Mai.

Con về trong buổi ban trưa / Mẹ ngồi tựa cửa ngóng chờ từ xa”. Hai câu mở đầu như một thước phim quen thuộc trong ký ức nhiều người. Mẹ ngồi đó, tựa cửa, mắt dõi ra xa. Hình ảnh ấy là biểu tượng cho nỗi mong ngóng khôn nguôi, không chỉ trong một khoảnh khắc mà kéo dài cả một đời người. Nỗi đợi chờ của mẹ đôi khi lặng im, nhưng lại có sức lay động mạnh mẽ, khiến bất cứ ai nghe cũng nghẹn ngào.

Bụi nào theo gió lướt qua / Bay vào mắt mẹ nhạt nhòa khói sương”. Ở đây, tác giả không chỉ tả cảnh, mà còn tả tâm. Đâu phải bụi gió làm cay mắt, mà chính là giọt nước mắt mẹ ngăn không kịp rơi. Những “khói sương” ấy là lớp phủ của năm tháng, là niềm nhớ thương dồn nén, là tình mẫu tử chắt chiu, bền bỉ.

Con đi trăm nhớ ngàn thương / Mẹ đem gói ghém giấu trong nắng chiều”. Hình ảnh “gói ghém” gợi cảm giác mẹ luôn cất giữ trong tim những điều không bao giờ nói hết. Con đi muôn nơi, mang theo vội vã, nhưng mẹ chỉ biết gom góp nỗi thương nhớ, cất vào từng buổi chiều đang dần buông xuống. Dáng gầy, mái tóc bạc, tất cả hòa vào ánh hoàng hôn, thành nét đẹp vừa bi thương, vừa thiêng liêng.

Dáng gầy chân bước liêu xiêu / Mẹ vui cười nói những điều ngu ngơ”. Thời gian đã in hằn dấu vết lên thân thể mẹ. Sự “ngu ngơ” trong lời nói không phải là ngây dại, mà chính là biểu hiện của sự giản đơn, vô cầu. Mẹ vui vì con trở về, dù chẳng cần một lý do nào khác. Chỉ cần thấy con, mẹ đã an lòng.

Cái cò đi đón cơn mưa / Lời ru của mẹ ngày xưa vọng về…”. Khép lại bài thơ, tác giả đưa người đọc trở về với lời ru thuở ấu thơ. Hình ảnh cái cò, biểu tượng thân phận tảo tần, gắn liền với lời ru dân gian, bỗng ngân lên trong ký ức. Khi nghe lại lời ru ấy, ta mới nhận ra: mẹ không chỉ là người sinh dưỡng, mà còn là cội nguồn văn hóa, là mạch sống truyền đời.

Bài thơ Mẹ của Ngô Thị Mai giản dị, mộc mạc, nhưng gợi mở bao tầng cảm xúc. Đó là sự nhớ nhung khắc khoải, là tình yêu thương thăm thẳm, là dáng hình tần tảo của mẹ giữa dòng đời. Đọc thơ, mỗi người con như thấy bóng dáng mẹ mình trong từng câu chữ, thấy cả nụ cười lẫn giọt nước mắt, thấy cả sự hy sinh lẫn niềm vui bình dị.

Và rồi, ta chợt nhận ra: dẫu đi đâu, làm gì, con vẫn luôn mang trong tim hình bóng ấy. Một dáng ngồi tựa cửa, một ánh mắt nhạt nhòa, một lời ru xa xăm. Tất cả như sợi dây vô hình níu ta trở về, để biết ơn, để yêu thương, và để không bao giờ quên rằng - trên đời này, tình mẹ là món quà vô giá, thiêng liêng và bất diệt.

MẸ

Con về trong buổi ban trưa

Mẹ ngồi tựa cửa ngóng chờ từ xa

Bụi nào theo gió lướt qua

Bay vào mắt mẹ nhạt nhòa khói sương

Con đi trăm nhớ ngàn thương

Mẹ đem gói ghém giấu trong nắng chiều

Dáng gầy chân bước liêu xiêu

Mẹ vui cười nói những điều ngu ngơ

Cái cò đi đón cơn mưa

Lời ru của mẹ ngày xưa vọng về...


Ngô Thị Mai
Hòa Bình ngày 26/7/2017

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Đừng hẹn đến già mới tu!

Phật pháp và cuộc sống 18:39 23/11/2025

Người xưa có thói quen, khi một người thân đau nặng, sắp tắt hơi thở cuối cùng thì đến sát bên tai thì thầm: “Phut-tho… Phut-tho… Phut-tho…” (niệm Phật).

Tăng Ni sinh Học viện PGVN tại Hà Nội hiến máu, ủng hộ lũ lụt

Phật pháp và cuộc sống 14:51 23/11/2025

Sáng 23/11, tại Học viện Phật giáo Việt Nam tại Hà Nội (Sóc Sơn), hơn 500 Tăng Ni sinh đã hoan hỷ tham gia Ngày hội “Hiến máu cứu người - Hành Bồ-tát đạo” và đăng ký hiến mô, tạng nhân đạo năm 2025.

Thương bà con mình lắm...

Phật pháp và cuộc sống 14:32 23/11/2025

Mấy ngày nay miền Trung với Tây Nguyên oằn mình trong lũ, nước lên nhanh và thiệt hại thì không biết nên nói làm sao cho hết…

Người dân ở xã Hòa Thịnh kể chuyện leo lên bàn thờ Phật tránh lũ

Phật pháp và cuộc sống 13:21 23/11/2025

Khi lũ dâng cao ở Hòa Thịnh (Đắk Lắk), hàng trăm người dân kéo vào chùa Long Quang trú ẩn. Nước ngập hơn 1 mét trong chánh điện, có phụ nữ mang thai bám trụ suốt đêm chờ cứu hộ.

Xem thêm