Đi tu là bất hiếu, đúng hay sai?
Dạ thưa, cho con hỏi: đi tu là bất hiếu vì không lấy vợ sinh con nối dõi tông đường. Người cô độc không vợ không con không người thân bạn bè là nghiệp ác trổ thiếu phước. Phatgiao.org.vn có kiến giải vì những câu nói trên. Con cám ơn!

Con thân mến,
Câu hỏi của con chạm đến một nỗi bận tâm rất thật của nhiều người: đi tu có phải là bất hiếu, là tạo nghiệp cô độc không?
Trước hết, ta nên hiểu chữ “hiếu”. Trong đạo Phật, hiếu không chỉ dừng lại ở việc “có con nối dõi tông đường”. Hiếu là biết ơn, là đền đáp công ơn cha mẹ bằng sự trưởng thành nơi thân tâm mình. Có những người chọn kết hôn, sinh con, chăm sóc cha mẹ, đó cũng là hiếu. Nhưng cũng có người chọn con đường xuất gia, tu học, đạt trí tuệ và tâm từ, hồi hướng công đức ấy cho cha mẹ, tổ tiên - đó cũng là hiếu.
Trong kinh điển, Đức Phật từng dạy rằng nếu người con tu hành giải thoát, công đức ấy còn có thể cứu độ cha mẹ nhiều đời nhiều kiếp. Vậy thì đi tu đâu phải bất hiếu, mà còn là hiếu hạnh ở mức sâu rộng hơn.
Còn chuyện “cô độc vì không vợ không con”, ta nên nhìn lại. Sự cô độc thật sự không nằm ở việc có hay không có người thân bên cạnh, mà nằm ở chỗ tâm ta có tình thương, có bình an hay không. Người đông bạn đông con cháu nhưng tâm sân hận, ích kỷ thì vẫn thấy cô đơn. Ngược lại, một vị tu sĩ, dù không lập gia đình, vẫn có tăng thân, có tình đồng đạo, có trái tim rộng lớn ôm ấp tất cả chúng sinh, thì đâu có cô độc? Đó là sự giàu có trong tâm hồn, không phải là sự trống vắng.
Còn về “nghiệp ác trổ quả thiếu phước”, con nên thấy rằng nghiệp không đơn giản là có vợ con mới là phước, không có thì là nghiệp xấu. Nghiệp là sự vận hành nhân quả của từng hành động, từng ý nghĩ. Nếu sống tham lam, hại người, ích kỷ - thì dù có gia đình đông đúc cũng là thiếu phước. Ngược lại, nếu tu hành chân chính, gieo trồng thiện nghiệp, thì dẫu không vợ con, phước đức vẫn nảy nở.
Vậy nên, những câu nói con nghe, con hãy tiếp nhận với tâm bình tĩnh. Có người nói vậy vì quan niệm truyền thống, vì họ thương nên lo, nhưng chưa thấy hết ý nghĩa của đời sống xuất gia. Con hãy học cách lắng nghe mà không vội bị dao động. Điều quan trọng không phải là ta làm theo mọi kỳ vọng của người đời, mà là ta sống sao cho có trí tuệ, có từ bi, có lợi lạc cho mình và cho người.
Nếu con đi tu với tâm trong sáng, chí nguyện lớn, thì con đang hiếu với cha mẹ ở mức sâu xa, đang gieo phước cho chính mình và cho đời. Còn nếu con chọn ở đời, lập gia đình, chăm sóc cha mẹ, thì đó cũng là hiếu. Hai con đường khác nhau, nhưng đều có thể trọn vẹn nếu xuất phát từ tình thương và trí tuệ.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Để mẹ nói, còn mình giữ tâm an
Phật giáo thường thức“Cứ để mẹ than phiền. Còn con, con sẽ không dao động”.
Cách nhận biết ma chướng trên đường tu
Phật giáo thường thứcNay chúng ta bắt đầu học Phật, những điều gây chướng ngại cho chúng ta rất nhiều. Chúng ta muốn đến đây nghe kinh, nhưng bạn thân của quý vị gọi điện thoại hẹn sẵn, khiến cơ hội của quý vị bị phá hoại. Đó là gì? Ma chướng đạo.
Nghiệp chứa ở đâu?
Phật giáo thường thứcMột lần nọ, vua Milanda hỏi Đại đức Nāgasena rằng: “Bạch Ngài, Ngài có thể chỉ cho tôi biết Nghiệp chứa đựng ở đâu không?”.
Quở trách hay xúc phạm chư Tăng mang nghiệp rất nặng!
Phật giáo thường thứcViệc quở trách hay xúc phạm chư Tăng - theo lời dạy của ngài Luang Pu Mun - không chỉ là hành vi bất thiện trong đời sống thường nhật, mà còn là một loại nghiệp rất nặng, có thể đưa người tạo nghiệp vào những cảnh giới đau khổ sau khi chết.
Xem thêm














