Điều phục tâm
Lắng nghe chính tâm của bạn là một điều rất thú vị. Cái tâm chưa được huấn luyện này chạy loanh quanh theo những thói quen của nó. Nó chạy nhảy lung tung bởi vì nó chưa bao giờ được huấn luyện.
Hãy huấn luyện tâm của bạn!
Hành thiền theo Phật giáo xoay quanh cái tâm, tập trung vào việc phát triển chính cái tâm của bạn.
Cái tâm này của chúng ta sống trong một cái lồng, và hơn thế nữa, trong lồng đó có một con cọp.
Nếu cái tâm vô kỷ luật của chúng ta không có được điều nó muốn, nó sinh sự.
Bạn phải kỷ luật nó với Thiền, với Định.
Đây gọi là huấn luyện tâm hay “Điều phục tâm”.
Ăn ít, ngủ ít, nói ít.
Không làm theo ý muốn của mình, không đắm chìm trong tư tưởng của mình. Ngừng tất cả sự tuân thủ mù quáng này.
Bạn phải luôn đi ngược dòng vô minh. Đây gọi là kỷ luật.
Học cách điều phục tâm theo lời Phật dạy

Khi bạn kỷ luật tâm của mình, nó trở nên bất bình và bắt đầu chống đối. Nó bị giới hạn và đàn áp.
Khi tâm không được phép làm những gì nó muốn, nó bắt đầu đi lung tung và vùng vẫy. Chúng ta cảm thấy khổ sở.
Nếu bạn tu hành theo Chánh pháp, thì dầu tâm trạng của bạn là như thế nào, bạn vẫn tiếp tục tu hành, liên tục tu hành.
Bổn phận của Thiền giả là duy trì chánh niệm, sự trầm tĩnh, và tri túc.
Bản chất của tâm là: nó bám víu và dính mắc vào nơi nào thì nơi đó có sự hiếu động và rối loạn.
Mới đầu, nó lang thang qua bên kia, rồi nó lang thang qua bên này.
Khi chúng ta bắt đầu quan sát sự hiếu động này, chúng ta có thể cho rằng huấn luyện tâm là điều không thể thực hiện, và vì thế chúng ta đau khổ.
Chúng ta không hiểu rằng đây là đường lối của tâm. Tư tưởng, cảm xúc sẽ đi tới đi lui như thế ngay cả khi chúng ta đang ngồi thiền để cố đạt được sự bình an. Nó là như vậy thôi.
Khi tâm thật sự hiểu biết, nó buông bỏ tất cả. Sự suy nghĩ và cảm xúc vẫn còn đó, nhưng sự suy nghĩ và cảm xúc đó không còn thực lực.
Quan điểm của chúng ta thay đổi và chúng ta chấp nhận bản chất của sự việc, chúng ta xả bỏ và tâm chúng ta trở nên bình an. Chúng ta có Chánh kiến.
Nếu chúng ta hiểu biết sai lạc, thì dầu có sống ở nơi thâm sơn cùng cốc, đời sống của chúng ta vẫn rối rắm phiền não. Tâm chỉ có thể bình an khi có Chánh kiến.
Với chánh kiến, thì chỉ có sự bình an. Định phát sinh và trí huệ làm chủ. Nơi nào bạn ngồi hay nằm, nơi đó có sự bình an. Và bất kể bạn đi tới đâu, ở đó cũng có sự bình an.
Đừng nghĩ rằng bạn chỉ thiền khi ngồi hay đi. Mọi thứ và mọi nơi đều là sự tu hành của chúng ta. Sự nhận biết luôn ở đó. Sự chánh niệm luôn hiện diện.
Trích sách: Suối nguồn tâm linh.
Dịch giả: Minh Vi.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Có thành thì phải có bại, có hợp thì phải có tan
Phật giáo thường thứcCó lẽ, công bằng không nằm ở chỗ ai cũng được hưởng như nhau, mà nằm ở chỗ không ai được hưởng mãi một phía. Hôm nay ta được nhận, ngày mai ta có thể phải trả. Hôm nay ta ở trên, ngày mai ta có thể ở dưới. Khi thấy được điều đó, ta bớt oán trách, bớt so đo, và bớt cả sự tự cao ngầm ẩn trong những lúc thuận lợi...
Biểu hiện của người tu có kết quả?
Phật giáo thường thứcBiểu hiện của người tu có kết quả không nằm ở hình thức bên ngoài, mà bộc lộ rất rõ trong cách họ sống, cách họ phản ứng trước nghịch cảnh và cách họ đối đãi với người khác. Tu tập, nếu có kết quả, thì đời sống sẽ lặng lẽ đổi khác, không ồn ào nhưng rất sâu.
Tình ái là cội nguồn của sanh tử
Phật giáo thường thứcDo vô minh mê mờ mà chúng sanh luôn say mê trong ảo giác tình ái, để rồi gây nhân yêu, hận, thù, ghét… mà thường thì xảy ra cho những người thân trong gia đình; để rồi luân chuyển trong lục đạo luân hồi, gặp nhau trong tình ái yêu thương hay thù hận.
Nói xấu người khác
Phật giáo thường thứcCon người là một loài vật cao cấp hơn hẳn các loài khác nhờ biết suy nghĩ, nói năng, rồi mới hành động. Nói là một khả năng đặc biệt của con người. Mọi việc vui buồn, sướng khổ đều phát xuất từ lời nói. Con người ta thương nhau, yêu nhau cũng từ lời nói và ghét nhau, hận thù nhau cũng từ lời nói.
Xem thêm














