Đừng né tránh, rồi cuộc đời sẽ sang trang

Tất cả những điều bạn né tránh, thật ra đều là những bài học mà cuộc đời đang nhẹ nhàng gửi đến để bạn trưởng thành.

Và điều bạn ghét nhất ở người khác, thường chính là tấm gương phản chiếu phần bạn chưa muốn nhìn thấy nơi chính mình. Đó là nghịch lý sâu sắc của hành trình phát triển nội tâm: ta tưởng đang đối diện với người khác, nhưng kỳ thực đang học cách hiểu chính mình.

Khi bạn né tránh một ai đó, một công việc nào đó, hay một cảm xúc nào đó - chẳng hạn nỗi sợ bị từ chối, sự thất bại, cảm giác tổn thương - thì chính điều ấy đang chờ bạn nhận ra và ôm lấy nó. Trốn tránh chỉ khiến nỗi sợ lớn dần trong bóng tối; còn khi ta dám đối diện, ánh sáng của nhận thức sẽ làm tan biến nó.

Đừng né tránh, rồi cuộc đời sẽ sang trang 1
Đối mặt để nhận diện, học bài học đó.

Cuộc sống có cách dạy rất tinh tế: bài học không bao giờ biến mất cho đến khi bạn chịu học. Một người cứ gặp đi gặp lại một kiểu người, một tình huống tương tự, là vì bên trong họ vẫn còn điều chưa được chữa lành.

Còn với điều ta ghét ở người khác - đó không phải ngẫu nhiên. Nếu ta hoàn toàn không có mầm mống của điều đó trong mình, ta sẽ chỉ quan sát, không phán xét. Chẳng hạn, ta khó chịu với người khoe khoang, có thể vì ta cũng đang khao khát được công nhận. Ta giận người vô trách nhiệm, bởi ta từng có lúc yếu đuối như thế mà không dám tha thứ cho chính mình. Người khác chỉ là tấm gương để ta nhìn rõ phần khuất lấp của bản thân. Khi nhận ra điều này, sự giận dữ chuyển thành thấu hiểu, và lòng ta trở nên bao dung hơn.

Thật ra, mọi mối quan hệ đều là lớp học: người khiến ta vui dạy ta biết yêu, người khiến ta buồn dạy ta biết nhẫn, người khiến ta tổn thương dạy ta biết tự chữa lành. Nếu ta chỉ chăm chăm trốn chạy những cảm xúc khó chịu, ta sẽ mãi bị điều đó điều khiển. Nhưng khi dám ngồi lại, quan sát nỗi đau, hỏi xem nó muốn nói gì, ta sẽ học được bài học sâu nhất - bài học về chính mình.

Người trưởng thành không phải là người không còn tổn thương, mà là người biết dùng tổn thương để hiểu lòng người. Không còn vội phán xét, họ bắt đầu lắng nghe: “Tại sao điều này khiến mình khó chịu? Nó chạm vào phần nào bên trong mình?”. Câu trả lời thường dẫn đến sự giải phóng. Bởi khi hiểu mình, ta thôi đòi hỏi người khác phải thay đổi; ta chỉ cần thay đổi cách phản ứng của chính mình.

Cuộc sống không bao giờ lặp lại vô nghĩa. Mỗi điều ta né tránh là một cánh cửa chưa mở; mỗi người ta ghét là một tấm gương chưa soi. Khi dám đi qua nỗi sợ và chấp nhận cái bóng của chính mình, ta không còn bị ngoại cảnh làm dao động nữa. Ta trở nên tự do - vì ta hiểu rằng không ai có thể khiến ta tổn thương, ngoài chính ta chưa đủ yêu thương bản thân. Và lúc ấy, bài học kết thúc, cuộc đời sẽ nhẹ nhàng bước sang trang mới.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Từ "chẩn đoán bằng định mệnh" đến "bước nhảy xuyên hầm lượng tử"

Phật pháp và cuộc sống 15:43 18/11/2025

Ánh sáng Phật giáo, giải Nobel Vật lý 2025 và hành trình chuyển hóa của hiện tượng Khắc Hưng.

Mẹ tôi cũng bán bắp

Phật pháp và cuộc sống 12:57 18/11/2025

Trên đường từ Trường Đại học Quy Nhơn về phòng trọ, chỗ gần ngã tư có một người phụ nữ lớn tuổi bán bắp luộc hay ngồi ở đấy. Tôi đi bộ đến trường, chiều nào tan học về cũng gặp cô và nghe cô mời chào.

Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài

Phật pháp và cuộc sống 08:50 18/11/2025

Tình yêu lớn nhất mà ta khao khát là cảm giác được hiểu, được an trú, được bình yên không đến từ ai cả. Nó đến từ khoảnh khắc ta quay về bên trong và thấy mình đủ.

Thân này thật sự là khách trọ

Phật pháp và cuộc sống 08:16 18/11/2025

Có thân là có khổ, điều ấy ai cũng từng nghe nhưng không phải ai cũng thấy. Ta chỉ thật sự thấy khi thân bắt đầu đau, khi hơi thở trở nên nhọc, khi một căn bệnh bất ngờ kéo đến và lấy đi những gì ta tưởng thuộc về mình.

Xem thêm