Hoằng pháp vùng sâu, vùng xa của Phật giáo Kon Tum
Phụ trách Ban Hoằng pháp Phật giáo tỉnh Kon Tum là một tăng sĩ trẻ, có năng lực; bắt tay vào mô hình mới tự mình xây dựng để từ đó mô hình được nhân rộng trở thành ngôi làng kiểu mẫu của Phật giáo việt Nam.
Trong sự tích, nhà sư Phật Quang truyền pháp cho Chử Đồng Tử và Tiên Dung với chiếc nón và cây gậy. Theo sách Thiền Uyển Tập Anh, quốc sư Thông Biện y cứ vào sự kiện của sư Đàm Thiên viết để tấu cho vua Trung Hoa - Tùy Cao Tổ: “Một phương Giao Châu, đường thông Thiên Trúc, Phật pháp lúc mới tới thì Giang Đông chưa có mà Luy Lâu đã dựng hơn 20 ngôi chùa, độ tăng hơn 500 vị, dịch kinh hơn 15 bộ, vì nó có trước vậy.. Lúc ấy đã có Khâu Ni Danh, Ma Ha Kỳ Vực, Khương Tăng Hội, Chi Cương Lương, Mâu Bác tại đó rồi.Nay lại có Pháp Hiển thượng sĩ, đắc pháp với Tỳ Ni Đa Lưu Chi, truyền tông Tam tổ, là người trong hàng Bồ Tát, đang ở chùa Chúng Thiện dạy học.Trong lớp không dưới 300 người không khác Trung Quốc.Bệ hạ là cha lành thiên hạ, muốn bố thí một cách bình đẵng, chỉ cần sai sứ đưa Xá lợi đến, nơi ấy không cần đưa người đến dạy dỗ”.
Theo cổ sử tiền Hán thư, hậu Hán thư, Các di chỉ khảo cổ Óc Eo, Sa Huỳnh, vùng biển phía Nam thuộc vương quốc Chămpa đã có cuộc giao thương nhộn nhịp, không tránh khỏi nền văn hóa Ấn Độ đã du nhập nơi đây, lưu lại các tháp cổ mang văn hóa Bà La Môn và bia Võ Cảnh bằng tiếng Phạn tại Nha Trang có niên đại thứ hai công nguyên. Như vậy nhà sư Phật Quang có thể là người Ấn hoặc người Champa. Chử Đồng Tử và Tiên Dung có thể là người phật tử đầu tiên của Việt Nam. (Wikipedia)
Lễ xuất gia đầu tiên cho đồng bào dân tộc thiểu số |
Thực hiện phương châm: “dân biết, dân bàn,dân làm, dân kiểm tra”. Vì mục tiêu “dân giàu nước mạnh,xã hội công bằng,dân chủ, văn minh”. Chủ trương là như thế, thực tế vẫn chưa đạt hiệu quả như mong muốn.
Trong chiều hướng phát triển hiện nay, cơ sở hạ tầng được thực hiện như đa phần nông thôn được lưới điện quốc gia phủ khắp, chỉ riêng một số vùng cao và sâu giáp biên Lào còn gặp khó khăn về năng lượng điện nước. Đường lộ giao thông phần lớn thông thoáng và tráng nhựa sạch; mặt bằng ổ gà, ổ voi nhan nhãn khắp nơi như trước kia, nay cũng được thu hẹp. Một vài địa phương vẫn chưa giải quyết xong con đường lầy lội trên trục giao thông chính của địa phương. Về chương trình giáo dục cấp phổ thông còn đang dò dẫm, cơ sở trường lớp phần lớn khang trang, một số địa phương vùng cao vẫn thiếu trường ốc và nước sạch. Tuy nhiên vài nơi vùng xa ở đồng bằng cũng được các nhà hảo tâm trong và ngoài nước hỗ trợ xây dựng trường học, cầu cống, đóng giếng giúp người dân bớt khó khăn mà chính quyền địa phương chưa thực hiện được. Về sức khỏe cộng đồng, mạng lưới trạm y tế và y tế dự phòng cũng phát triển nhưng cán bộ, nhân sự có tay nghề còn thiếu nhiều, chưa đáp ứng đủ để tương xứng với số lượng bệnh nhân đang có.
Ông bà ta rất thực tiễn khi nói: "có thực mới vực được đạo". Đạo Phật cũng từng bảo: “Phật pháp tại thế gian - bất ly thế gian giác..” không thể xa rời thế gian tìm sự giác ngộ, vậy thế gian là gì nếu không là những nhu cầu vật chất và tâm lý trong cuộc sống?
Chư Tổ cũng từng nói – “Thế gian pháp tức Phật pháp” - như thế, giải quyết được những nhu cầu bức thiết của hiện trạng xã hội, cho dù trong phạm vi hẹp của một khu vực, tức cũng đã giải quyết được một phần mắc mứu thể hiện tinh thần trách nhiệm với cộng đồng, thể hiện tâm từ với cuộc sống – đạo đời viên dung. Các đợt cứu trợ mỗi phần quà vài trăm nghìn cách xa hàng trăm km cũng chỉ giải quyết cuộc sống của người dân tại đó không quá một tuần, thời gian còn lại cuộc sống của họ sẽ ra làm sao? Chưa nói chi phí vận chuyển hàng hóa và số người tháp tùng bằng với giá trị số quà đem đến, thật vô lý và phí phạm.
Cứ như thế tập cho họ có tính đợi chờ sự giúp đỡ, sinh ra thụ động trây lười. Thay vì cho con cá, hãy cho cái cần câu để họ tự tạo cuộc sống.Từ thiện như thế không những thiếu hiệu quả, mang tính trình diễn nhiều hơn là thực tế; phong trào làm từ thiện kiểu nầy đang là phong trào khá phổ biến, ngoại trừ thiên tai hỏa hoạn cấp thời mang tính chữa cháy thì được. Trong khi quanh ta, giữa cuộc sống phố thị còn nhiều người bệnh hoạn không tiền chữa trị, trẻ con không có điều kiện đến trường, và nhiều phật tử buôn thúng bán bưng không đủ sống. Tín đồ Phật giáo Hòa Hảo thể hiện lòng từ và trách nhiệm rất đúng chỗ khi đáp ứng hàng ngàn suất cơm hằng ngày cho các bệnh viện khắp nơi, làm cầu, đóng giếng, xây tường rào cho vùng nông thôn.
Ví dụ vùng cao, quần chúng sắc tộc không cần biết đến giải thoát, từ bi, tu tập là gì; họ cần cơm áo gạo tiền để giải quyết đời sống khủng hoảng bế tắt.Họ không còn đất du canh du cư như trước kia. Định cư đã hạn chế sinh hoạt săn bắn canh tác, lượm hái. Đất khai hoang đã bán cho người kinh để lấy tiền không phải kinh doanh mà để uống rượu ăn thịt. Có những vùng sau khi khai khẩn, bị tịch thu, đuổi vào sâu bên trong, nếu có bồi thường thì cũng chỉ tượng trưng không đủ rượu thịt. Họ không có kế hoạch phát triển kinh tế, thường thì thụ động, an phận. Xưa kia đợi thu hoạch vụ mùa, họ săn bắn rồi vui chơi trong bản làng, không phải bon chen như xã hội người kinh. Giờ đây, họ phải sống định cư, cận kề với người kinh, dĩ nhiên họ khó mà cạnh tranh với người ở phố thị. Ruộng đất không còn hoặc còn không bao nhiêu, không vốn liếng, không kiến thức, không kinh nghiệm mua bán cạnh tranh, vì vậy cuộc sống quanh năm vẫn nghèo, cho dù nhiều đoàn hảng năm đến cứu trợ. Tin Lành cũng bỏ tiền cưu mang trong giai đoạn đầu truyền bá, Phật giáo đem thực phẩm nuôi dưỡng để họ nghĩ đến cám ơn Chúa đã khiến con Phật đến nuôi họ. Một số nơi, nhà nước cho máy cày, trâu bò để tự túc canh tác, nhưng chẳng bao lâu, trâu bò gia súc đưa lên bàn mổ để nhậu, máy cày bán để mua rượu lai rai. Do thiếu kế hoạch cầm tay chỉ việc nên mọi sự đều giao trứng cho ác.
Chính vì thế, cần có một mô hình hoằng pháp thoát khỏi mô hình truyền thống mới mong đẹp đạo lợi đời.
Ban Kinh tế Tài chính hiện nay của Giáo hội chỉ giải quyết tài chính cho nội tình giáo hội; thực ra Ban Kinh tế Tài chính cũng chỉ là nhờ sự hỗ trợ từ các đại gia và tín đồ có điều kiện vật chất, Ban Kinh tế Tài chính chưa có mô hình tự túc kinh tế để đáp ứng mọi nhu cầu phật sự của Giáo hội.. Giáo hội chưa có một ban chuyên trách hỗ trợ cho đồng bào sắc tộc, vì thế, tạm thời Hoằng pháp mở đường xông pha sang lĩnh vực phát triển kinh tế cho đồng bào sắc tộc để hoằng pháp có thế đứng vững tại địa phương.
Lấy Kontum làm thí điểm. Kon Tum là vùng Tây nguyên của Việt Nam. Đây là tỉnh nằm về phía cực Bắc của Tây Nguyên, có vị trí địa lý nằm ở ngã ba Đông Dương, phần lớn nằm ở phía Tây dãy Trường Sơn.
Cho dù thời gian sản xuất chưa thu hoạch hoặc có lúc thất thu, ban Hoằng pháp Tỉnh bảo đảm đời sống ổn định cho những gia đình đó. Nhu cầu thường ngày của người sắc tộc rất đơn giản, không se sua chưng diện, không son phấn, không ăn chơi hưởng thụ như phố thị. Trong phạm vi khu kiểu mẫu như thế, tập cho họ ăn chay và giải thích đạo đức, nghiệp sát và nhân quả hiện thực cho họ hiểu, những giáo lý đơn giản từ từ thấm sâu vào đời sống.
Khu kiểu mâu thành công, các gia đình khác muốn tham gia, ban Hoằng pháp phát triển thêm khu vực khác, từ từ trở thành ngôi làng kiểu mẫu, có đời sống ổn định, văn hóa được nâng cao, đức tin lúc bấy giờ gắn liền với sinh hoạt đời sống kiểu mẫu như thế, phải chăng Phật giáo đã đồng hành cùng dân tộc mà sắc tộc là điểm thiết yếu trong cộng đồng quốc gia.
Mô hình sinh hoạt và tổ chức được phối hợp bởi các chuyên gia nông ngiệp và sức khỏe cộng đồng, sinh hoạt cộng đồng…Sau giờ lao động canh tác sản xuất, học tập, còn tổ chức vui chơi văn nghệ cho trẻ em, thỉnh thoảng cho đồng bào trong khu vực kiểu mẫu về tham quan phố thị, hướng dẫn thăm viếng các ngôi chùa danh tiếng.
Mô hình tổng thể như thế, tùy đặc tính của từng khu vực mà linh động. Nghe có vẻ quy mô và khó khăn, nhưng một cán bộ Hoằng pháp năng động, chịu khó với cái tâm “phụng sự chúng sinh là cúng dường chư Phật” thì không việc gì mà không làm được.
Các mục sư lặn lội vào các bản làng để tìm con dân cho Chúa, mình không cần tìm thêm tín đồ, chỉ cần giúp dân thoát khỏi đói nghèo. Từ lâu, các giảng sư Hoằng pháp nói quá nhiều về lý thuyết, giờ đây, thử bắt tay vào việc, đổi mới bộ mặt và phương cách hoằng pháp tại vùng cao . Việc Phật giáo đồng hành cùng dân tộc như thế cũng không có gi mới mẽ, thập niên 70 về trước, “Thanh Niên Phụng Sự Xã Hội” do Thiền sư Nhất Hạnh khởi xướng cũng đã thực hiện hạnh vị tha, rất tiếc, trong thời chiến, việc thành lập đoàn thể thanh niên, sinh viên xả thân cho đồng bào trong vùng sau cuộc chiến và trong cuộc chiến, giúp đồng bào xây dựng lại cơ đồ đổ nát, cứu thương, hướng dẫn vệ sinh cộng đồng, giáo dục trẻ em… đã gây ngộ nhận không ít từ hai phía.
Cái giá phải trả thật đau thương với nhiều sinh mạng tác viên vô tội, họ mang trái tim phụng sự trong sáng và quá lý tưởng, nói lên tinh thần Bi-Trí-Dũng của người con Phật trước mọi nghịch cảnh trong cuộc sống.
Hiện nay, đất nước yên bình, người con Phật lại không dám xả thân vì cộng đồng, để thể hiện hạnh nguyện Bồ tát Quán Thế Âm?
Minh Mẫn
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Sống Đẹp
Quảng Ninh "quản lý hòm công đức" và một góc nhìn!
Ý kiến – Diễn đàn 13:37 09/11/2018
Âm mưu phá hoại Phật giáo của Pháp Luân Công
Ý kiến – Diễn đàn 15:30 07/11/2018
Pháp Luân Công, một tổ chức ngụy trang Phật giáo, đã bóp méo giáo lý của Phật giáo. Cộng đồng Phật giáo phản đối việc đăng ký của Pháp Luân Công cũng là để làm sáng tỏ và bảo vệ Phật giáo chính thống thì lại bị buộc tội không coi trọng nhân quyền. Ai là kẻ vi phạm nhân quyền, phá hoại tôn giáo khác và ai mới là người bảo vệ tôn giáo chính thống?
Suy nghĩ đôi điều về sự cầu siêu và cúng thí thực
Ý kiến – Diễn đàn 15:10 11/10/2018
Cầu siêu là cầu mong siêu thoát, nghĩa là dùng phương pháp nào đó để giúp vong linh của người đã chết vượt qua khỏi cảnh khổ đau. Ý nghĩa thì như vậy, nhưng có siêu thoát được hay không, đây là vấn đề thuộc phương pháp siêu độ hay nói đúng hơn là Pháp thuật vi diệu nào đó mới siêu độ nổi vong linh người quá cố.
Nhà Phật có cấm đánh ghen không?
Ý kiến – Diễn đàn 05:15 09/10/2018
“Tinh tinh”... tiếng chuông tin nhắn vang lên. “Nhà Phật có cấm đánh ghen không mày?”, đọc tin cô bạn thân gửi mà tôi vừa thấy buồn cười lại vừa lo lắng. Tôi vội nhấc điện thoại hẹn gặp bạn ngay để hỏi thăm tình hình, phòng trường hợp bạn “giận quá mất khôn”.
Xem thêm