Khi bị thất bại, lúc được thành công, ta cần áp dụng đạo lý gì?
Cũng như người sống hiền lành, làm nhiều công đức mà vẫn khổ sở thì bắt đầu oán trách: “Trời ơi, từ lúc biết đạo tới giờ tôi sống hiền lành, nhường nhịn, ai tôi cũng lo lắng, giúp đỡ hết, mà sao giờ này đời tôi cứ vẫn hẩm hiu, khổ sở”.
Thực tế là không phải tất cả mọi nỗ lực trên cuộc đời của ta đều đưa đến thành công. Có khi ta rất cố gắng mà vẫn thất bại, khi đó hãy áp dụng đạo lý chấp nhận, vui vẻ, bình thản vì biết mình còn thiếu phước. Rồi khi nỗ lực của ta có kết quả, đạt được thành công thì ta áp dụng đạo lý “như thế vẫn chưa đủ”, để nỗ lực nhiều hơn nữa, để tránh tâm kiêu mạn, tự mãn.
Trong tu hành cũng vậy, không phải cứ tu là tiến cho đến ngày đắc đạo, mà có khi tiến khi lui là chuyện hết sức bình thường. Còn có người tu mãi mà không tiến bộ, than: “Con theo Thầy năm năm rồi mà vẫn chưa đắc đạo”.
Giá trị thực sự của thành công trong tâm thế người Phật tử
Chúng ta lý giải thế nào? - “Cây còn non, vẫn chưa ra quả thì làm sao có trái chín. Mới được năm năm, người ta năm trăm kiếp còn chưa than khóc trách móc, nên phải kiên nhẫn đi tiếp, ráng tu nhiều nữa, vì nhân quả của mình chưa đến”. Hiểu như vậy rồi ta chấp nhận cái không chứng gì cả, chưa được gì cả mà an ổn tiếp tục tu hành.
Chấp nhận số phận và thay đổi số phận, còn người không chấp nhận sẽ loay hoay than khóc: “Trời ơi con khổ quá, con theo thầy năm năm bao nhiêu mồ hôi nước mắt mà chưa có đắc gì hết”. Như vậy là vô cớ tự làm mình đau khổ. Ai biết rằng: “À, do cây chưa ra quả, phước mình chưa đủ, thôi tiếp tục cố gắng...”, đó mới là người có nỗ lực mà không đau khổ, không trách móc. Phải chuẩn bị tâm thế như thế, khiêm cung nhưng kiên nhẫn mãi, thì mới đi trọn vẹn được con đường đạo đầy chông gai, xa lắc, nhưng phía cuối con đường kia ngập ánh mặt trời.
Đạo là biển cả mênh mông
Con là giọt nước giữa lòng biển khơi
Có đi hết cả cuộc đời
Vẫn chưa đủ để thấy trời bao la
Đường đi dù sẽ rất xa
Nhưng lòng kiên nhẫn còn xa hơn đường.
Cũng như người sống hiền lành, làm nhiều công đức mà vẫn khổ sở thì bắt đầu oán trách: “Trời ơi, từ lúc biết đạo tới giờ tôi sống hiền lành, nhường nhịn, ai tôi cũng lo lắng, giúp đỡ hết, mà sao giờ này đời tôi cứ vẫn hẩm hiu, khổ sở”. Đó cũng là người không chấp nhận số phận. Vì tâm tham vọng, mong cầu cho nên mới phiền não, khổ đau. Hiểu nhân quả, chúng ta biết chấp nhận số phận, biết rằng phước mình chưa đủ, thời gian tạo phước vẫn còn ít, nên cứ bình an, vui vẻ mà cố gắng tạo phúc nhiều hơn nữa, đến khi phước đủ rồi cuộc đời mình sẽ tự thay đổi.
Ta cứ mở lòng ra trước đi
Đâu cần trách móc đợi chờ chi,
Thanh thản gieo nhân rồi gặt quả
Thương người theo đạo lý từ bi.
Ta cứ làm người đi trước thôi
Như mưa tuôn xuống nước sông trôi,
Cứ tưới cho đời xanh bóng mát
Niềm vui sẽ phủ khắp núi đồi...
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tu hành là gì? Như thế nào gọi là tu hành?
Kiến thức 10:00 22/11/2024Mọi người nhất định không nên hiểu lầm, hiểu sai đi ý nghĩa của hai chữ tu hành này. Như thế nào gọi là tu hành?
Bố thí sinh phiền não
Kiến thức 09:32 22/11/2024Thuở xưa, khi mà Ngài Xá-lợi-phất đang tu Bồ-tát đạo, công phu tu tập chưa được vững. Một hôm có người Bà-la-môn đến thử Ngài. Họ nói: - Người tu hạnh Bồ-tát cần phải bố thí. Tôi nay có chút việc đến xin Ngài giúp cho.
Tâm là gì?
Kiến thức 09:16 22/11/2024Trong chữ Hán, chữ (心) được mô tả bằng bốn câu thơ như sau: “Tam điểm như tinh tượng/ Hoành câu tợ nguyệt tà/ Phi mao tùng thử đắc/ Tố Phật dã do tha”.
Học Phật giản đơn
Kiến thức 08:00 22/11/2024Luôn giữ tâm thanh tịnh, chánh niệm tỉnh giác xa lìa các pháp cấu uế, bất thiện dần hướng đến an lạc, Niết bàn miên viễn.
Xem thêm