Khi thần tượng được chuyển hướng
Thần tượng là một hình ảnh để ngưỡng mộ, thậm chí tôn quý, vì đó là người mà chúng ta sẽ học, sẽ làm theo từ những điều tài giỏi và tốt đẹp, là người có tầm ảnh hưởng nhất định đối với mỗi chúng ta trong cuộc đời...
Từ trước đến nay, chúng ta vẫn nghe và quen với từ “idol” tức là thần tượng, nếu khoảng 4 năm trở về trước, chúng ta không khó để bắt gặp hình ảnh hàng nghìn bạn trẻ chen chúc nhau, đội mưa, đội nắng để được gặp mặt thần tượng trong giới giải trí, có khi thần tượng ở tận một đất nước xa xôi nào đó, các bạn vẫn đón xe từ các tỉnh lên từ 4,5 giờ sáng để ra sân bay gặp mặt thần tượng.
Ngày đó, tôi cảm thấy buồn và khó hiểu khi thấy nhiều bạn trẻ ôm hôn những chiếc ghế của thần tượng ngồi, giành giật nhau lấy cho được chiếc khăn mùi xoa lau mặt, ướt đẫm mồ hôi mà thần tượng thản nhiên thấy xuống như một kiểu ban ơn vật phẩm cho những người đang cuồng mộ mình, đang la hét hỗn loạn dưới kia chỉ để có được một thứ gì đó từ idol trao tặng dù đó chỉ là thứ lấm bẩn, vứt đi.
Tôi tự hỏi các bạn lúc đó được gì từ sự hò hét, giẫm đạp, chen chúc nhau, khóc la đến ngất xỉu chỉ để gặp một idol chẳng biết đến mình là ai? Tại sao các bạn phải vất vả quá! Cha Mẹ các bạn có vui không khi con mình tham gia vào một đám đông như vậy?
Sư Giác Minh Luật tại một buổi thuyết pháp
Thế nhưng gần đây, khi nhìn thấy hình ảnh những người lớn tuổi, những Phật tử, người hành hương, đặc biệt là rất nhiều các bạn trẻ xếp hàng đứng chờ để được gặp, được chụp chung một tấm ảnh với những vị Chư Tôn Đức Tăng khi các Sư Thầy đến quang lâm thuyết pháp ở một ngôi Chùa nào đó, tôi lại thấy hạnh phúc và có một niềm hoan hỷ kỳ lạ. Đặc biệt là ngày 12/02/2023, hơn 3000 bạn trẻ đã có mặt tại Chùa An Lạc, quận Thủ Đức để nghe Thầy Giác Minh Luật pháp thoại, có những bạn đứng ngoài nắng hơn 30 phút mà vẫn không tìm được chỗ đậu xe, phải buồn bã ra về, có những bạn hẹn nhau sẽ gặp lại lần sau tại một ngôi Chùa khác để nghe Thầy pháp thoại. Tôi cảm thấy vui, thấy hân hoan lắm vì các bạn đến với số lượng rất đông nhưng không la hét ồn ào, không khóc lóc vật vã, không xỉu lên xỉu xuống, không chen lấn hỗn tạp mà xếp hàng trật tự, hành động chừng mực, dù các bạn vẫn giữ sự hồn nhiên của người trẻ khi liên tục chụp ảnh, livestream hình ảnh Sư Thầy nhưng không có hành động nào quá khích và vượt quá giới hạn cảm xúc.
Tôi thấy vui khi rất nhiều bạn trẻ đến đây để nghe Thầy chia sẻ về ý niệm đời sống theo giáo lý của Phật, tôi vui vì các bạn không chen chúc nhau đến chỉ để nhìn thấy bóng lưng thần tượng, để cố chạm tay vào idol để rồi bị dàn vệ sĩ mặt lạnh đăm đăm, sẵn sàng hất tay các bạn ra một cách lạnh lùng, vô cảm, các bạn đến không phải để gặp một idol chỉ biết che kín mặt mài, đi giữ giàn vệ sĩ một cách xa rời cách biệt mà các bạn đến đây, được ngồi ngay ngắn, tay chấp búp sen, các bạn được nhìn và nghe, được cùng chia sẻ, trao đổi những vấn đề mình đang vướng mắc, những giọt nước mắt của các bạn rơi ra không vô nghĩa như khi gặp thần tượng giải trí mà rơi vì những cảm xúc, những quán niệm thân tâm, nhìn ra được những lỗi lầm, biết nghĩ và thương Cha Mẹ, những giọt nước mắt các bạn rơi nhưng nó lại không làm tôi buồn, thất vọng như khi thấy các bạn khóc cho idol mà ngược lại, tôi thấy hạnh phúc vì tôi hiểu các bạn đã quán chiếu, thần thức được mình.
Khi xem những hình ảnh, đọc những bình luận của các bạn, tôi chợt mỉm cười khi thấy có bạn ghi: “Con chào Sư Thầy idol” vì tôi nghĩ, khi các bạn chọn thần tượng là một Sư Thầy là các bạn đã có tư tưởng hướng về đạo Phật, là các bạn đã cảm thụ được những giá trị đẹp đẽ từ nhà Phật, khi thần tượng được đổi hướng, theo hướng tích cực thì các bạn trẻ cũng sẽ sống tích cực vì thần tượng luôn là một hình ảnh để các bạn noi theo, điều đó không những tốt cho bản thân mỗi bạn mà gia đình, Cha Mẹ các bạn cũng đang có được những niềm vui, điều phước lành khi con cái họ biết nghe, biết nghĩ và làm theo những điều tốt đẹp.
Vì sao ngày nay, những Sư Thầy, Sư Cô lại được nhiều người xem như Thần tượng? Các vị chân tu ngày nay được nhiều người xem là thần tượng vì bản thân các vị đã là một hình tượng sống khiêm nhường, mẫu mực. Khi tiếp xúc, lắng nghe và đối diện với các Sư Thầy, Sư Cô, người ta cảm thấy sự an lạc, hiểu biết và thông tuệ, sự chia sẻ của các vị đến với Phật tử, hành giả dễ nghe, dễ hiểu, từ tốn nhẹ nhàng, không mang tính xa rời, không kiểu hàn lâm vĩ mô, không khoe mẽ kiến thức, sự chia sẻ của các bậc chân tu luôn nhẹ nhàng, đồng cảm và thấu hiểu làm cho người nghe cảm thấy gần gũi, từ đó những đau khổ, tổn thương trong mỗi người được xoa dịu, được tháo gỡ và đặc biệt những chia sẻ của bậc chân tu luôn hướng con người đến với sự từ bi, an lạc.
Tôi lại nhớ lại một lần tôi được diện kiến Sư Thầy Thích Thiện Thuận trong buổi tu học tại Tu Viện Khánh An, tôi và những Phật tử, hành giả đã may mắn được gặp Thầy và nghe Thầy pháp thoại, ngày hôm đó, tôi được nghe một số cô, bác, anh chị chia sẻ là họ đến từ những nơi rất xa, có người về từ nước ngoài, có người bay từ ngoài Bắc vào Sài Gòn cách đó mấy ngày để tham dự khóa tu, để gặp được Thầy Thiện Thuận, tôi cũng đã rất hạnh phúc, xúc động vô ngần khi thấy Thầy bằng xương bằng thịt ngoài đời vì từ trước đến giờ, tôi chỉ được nghe Thầy thuyết pháp qua mạng internet, tôi nghĩ, tôi cũng có những thần tượng và thần tượng của tôi là những bậc chân tu, các vị là những người tu tập đạo hạnh, khiêm nhường và chuẩn mực. Tôi hạnh phúc khi có được thần tượng là các Sư Thầy để tôi dựa vào đó mà tu tập, noi theo.
Thời gian qua đi, một ngày nào đó, các bạn trẻ bước vào độ tuổi trung niên, có thể các bạn sẽ bật cười hoặc trong số đó cũng có những bạn cảm thấy hối tiếc khi đã góp mặt trong đám đông chen lấn, gào khóc để gặp idol giải trí nhưng tôi tin dù bao nhiêu năm đi nữa, dù các bạn bao nhiêu tuổi đi nữa, khi nhìn lại, các bạn cũng sẽ không bao giờ hối tiếc khi đã tham gia vào một khóa tu, dù là một tập thể hàng nghìn người, chật đến không có chỗ ngồi, hoặc khi bạn phải đứng ở một góc nào đó lặng lẽ ngoài cổng, một góc hành lang, giữa Trời nắng để nghe Sư Thầy pháp thoại, nhưng tôi tin, các bạn sẽ không bao giờ hối tiếc cho khoảng thời gian như thế!
Thần tượng là một hình ảnh để ngưỡng mộ, thậm chí tôn quý, vì đó là người mà chúng ta sẽ học, sẽ làm theo từ những điều tài giỏi và tốt đẹp, là người có tầm ảnh hưởng nhất định đối với mỗi chúng ta trong cuộc đời, thế nên, chọn một bậc Thầy chân tu làm thần tượng cho mình, ngày nay không còn là điều xa lạ mà là một sự lựa chọn đúng đắn và phước hạnh vì đó là những người đức độ, thông tuệ và sẽ là người hướng cho chúng ta đến cái nhìn tinh tấn, từ đó giúp chúng ta có một đời sống an trụ, thiện lành!
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tuỳ bút: Bão ở quê xa
Góc nhìn Phật tửNghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.
Nghĩ về những người Thầy
Góc nhìn Phật tửXin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).
Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?
Góc nhìn Phật tửNgoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.
Tâm sen giữa đời
Góc nhìn Phật tửĐời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.
Xem thêm














