Lợi ích của các khóa tu hè
Người khiếm thị chúng tôi muốn di chuyển ra ngoài nhiều phải dựa vào lòng tốt của cộng đồng chứ không có gia đình nào đủ người dắt những kẻ hỏng mắt đi khắp mọi nơi mà họ muốn.
Nhiều năm mươn trải ngoài cộng đồng những người nhiệt tình giúp đỡ tôi thường là những người có đạo. Nhớ một lần về Thái Bình chơi, trên chuyến xe bus từ ngã tư Gia Lễ về thành phố tôi đã may mắn được làm quen với một cháu trai học lớp 11. Nếu chuyện dừng lại như hàng ngàn người tôi gặp qua đường thì cũng không đáng nói làm gì. Với tôi mọi việc trong cuộc sống đều là nhân duyên sắp đặt. Có rất nhiều người chưa gặp tôi một lần nào nhưng rất nhiệt tình giúp đỡ kẻ khiếm thị. Hôm ấy tôi bước lên xe thì đã hết chỗ. Cháu tự động bước lên đầu xe dắt tôi về chỗ của mình, rồi đứng ngay cạnh tôi nói chuyện. Cháu làm việc đó tự nguyện tôi không nghe thấy ai nhắc nhở. Thăm hỏi tôi biết cháu là con đầu của một gia đình có ba anh em. Bố cháu là giáo viên dạy toán ở trường trung học phổ thông, cháu đang đi thăm mẹ ở bệnh viện tỉnh. Thấy cháu tự động nhường chỗ cho tôi người ngồi đối diện bắt chuyện:
Hè vừa rồi cháu tham gia khóa tu ngắn hạn có phải không?
Cháu trai xác nhận ngay:
Bà nội cháu đóng tiền cho cả ba anh em cháu và hai em con nhà cô tham gia khóa tu hè bác ạ! Người ngồi đối diện cho biết chị đã về hưu, nghỉ hè chùa có khóa tu ra làm công quả nên gặp cháu. Có phải nhờ tham gia khóa tu hè học tập tấm lòng từ bi của Đức Phật nên cháu trai mới nhường chỗ cho tôi không? Ngay chỗ tôi đứng ở đầu xe cũng có tiếng các bạn trẻ nhưng họ không nhường chỗ.
Tới nhà người quen kể lại chuyện tôi mới hiểu ra, vì muốn giúp tôi cháu đã xuống điểm dừng xe của bảo tàng Thái Bình. Vào bệnh viện cháu có thể xuống điểm khác gần hơn. Chuyện qua đi bốn năm rồi tôi đã quên không còn nhớ nữa. Nhớ làm sao được khi những chuyến đi của tôi mỗi ngày lại một nhiều lên. Hè vừa rồi tôi đang chờ xe bus ở đường Lạch Tray, Hải Phòng thì có tiếng một thanh niên trẻ hỏi:
Chú chờ xe bus phải không ạ! Tôi xác nhận.
Anh thanh niên trẻ lại nói tiếp:
Xe bus giờ hết rồi chú ạ! Chú về đâu?
Nghe nói vậy tôi rất lo, lâu rồi không đi xe bus tuyến này nên chẳng nắm rõ lịch. Đi xe ôm về thì mất rất nhiều tiền, ví của tôi chỉ còn đủ một vé xe bus, người tốt luôn ở quanh ta, anh thanh niên này sẽ giúp được tôi chăng. Tôi cho anh biết địa chỉ của mình thì nhận ngay được lời giải đáp:
- Gần thì cháu chở chú về nhưng xa quá, chở chú về rồi quay lại cháu muộn học buổi tối chú ạ! Cháu chở chú ra cầu vượt Lạch Tray bắt xe về Hà Nội. Xe về Hà Nội có đi qua huyện An Dương chú ạ! Chú bảo với người ta nơi xuống xe.
Tôi đồng ý ngay. Trong khi chờ bắt xe về nhà chúng tôi nói chuyện. Tôi thăm hỏi anh thanh niên về gia đình:
Bố cháu là giáo viên dạy toán trung học phổ thông mẹ cháu làm giáo viên tiểu học chú ạ! Tư duy liên tưởng về chuyện cũ tôi hỏi thêm:
Quê cháu ở đâu? Anh thanh niên nói đúng địa chỉ tôi đã từng nghe bốn năm trước. Tôi đặt câu hỏi nghi vấn:
Có phải cháu đã từng gặp chú trong lần đi thăm mẹ ở bệnh viện Thái Bình không? Tôi nhắc lại kỉ niệm. Suy nghĩ một lát anh thanh niên nói:
Đúng rồi chú ạ! Cháu ra Hải Phòng học Hàng Hải hai năm rồi chú ạ! Ông bà ngoại cháu quê Thái Bình, hiện đang sống ở Hải Phòng. Nhìn chú đứng trên vỉa hè cháu thấy quen quen nhưng không nhớ là từng gặp ở đâu. Xe khách tới anh thanh niên dắt tôi lên, nói với người phụ nhờ giúp đỡ. Nửa giờ chờ xe khách anh đã kể cho tôi nghe nhiều chuyện về gia đình mình, đặc biệt là anh đã tham gia nhiều khóa tu hè dành cho học sinh sinh viên...
Trái đất tròn nhưng mặt đất rất gồ ghề. Nhờ thấm nhuần trái tim từ bi của Đức Phật mà rất nhiều người khiếm khuyết như tôi được cộng đồng dang tay đùm bọc. Những khóa tu hè đã mang lại lợi ích rất lớn cho cộng đồng. Đặc biệt là những người khiếm khuyết. Cảm ơn rất nhiều những tu sĩ đã quan tâm đến việc mở khóa tu hè cho thiếu nhi.
Nam Mô Bổn Sư thích Ca Mô Ni Phật.
*Bài dự thi được gửi từ tác giả Lê Trung Cường - Giáo viên trường khiếm thị Hải Phòng; địa chỉ: Thôn Bốn, Bắc Sơn, An Dương, Hải Phòng.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Chia sẻ của nữ tiến sĩ Văn học sau một tuần tu tập tại Làng Mai
Đạo Phật trong trái tim tôi 10:39 19/11/2024Nữ nhà văn đã nghiệm ra một chân lý vô cùng quan trong để cả quãng đời sau này, bà có thể sống trọn vẹn những phút giây hân hoan, của một người hiểu rõ THẾ NÀO LÀ HẠNH PHÚC?
Viết về Đức Phật Dược Sư - thành Quảng Nghiêm một thuở…
Đạo Phật trong trái tim tôi 16:50 31/10/2024Theo tinh thần của Phật giáo Mahayana (Phật giáo Phát Triển) và Phật giáo Vajrayana (Phật giáo Kim Cương thừa) thì Đức Phật Dược Sư Lưu Ly Quang là một vị Phật-đà với hạnh nguyện rộng lớn, sẵn sàng xoa dịu những trái tim cằn cỗi đau thương, luôn luôn dang tay cứu độ hết thảy muôn loài trầm kha ngũ thú.
Thiền sư Yantra Amaro - người không nói gì mà pháp tự tuôn chảy
Đạo Phật trong trái tim tôi 10:23 18/10/2024Cũng như bao người trong khán phòng, tôi ngồi đợi từ sớm, rồi cảm giác như có một ngọn gió nào vừa nhẹ đến lan vào trong phòng, trong những tiếng thì thào rất khẽ của những người đang ngồi quanh tôi. Ô, thì ra ông đã đến.
Thiền sư Nhất Hạnh kể chuyện “chiếc áo ba mươi bảy kiếp khổ hạnh”
Đạo Phật trong trái tim tôi 11:09 16/10/2024Có những chiếc áo không bao giờ xấu và cũ. Tôi có một chiếc áo nâu đã sờn rách và bạc màu, nhưng tôi quý hơn tất cả những chiếc áo khác của tôi.
Xem thêm