Một khoảnh khắc, một đời người (Phần 1)
T ạ! “Mặc áo nhà chùa chưa phải là nhà sư”. Người ta lầm tưởng cạo bỏ mái tóc xanh là cởi giũ được những buồn đau quá khứ, quay lưng với chán chường tục lụy. Thực chất thì “cà sa chưa được e nhiều chuyện, mặc được cà sa chuyện lại nhiều”.
Trong một phút tình cờ ta chợt gặp lại hình bóng của chính mình uyên nguyên hiện hữu. Mình cùng trời đất, con người một thể nhất như, chưa từng có chưa từng không, lồ lộ giữa hư không, đánh đuổi cũng chẳng đi, xóa bỏ cũng không mất. Thương ghét phải quấy… cùng một lúc bằn bặt không dấu vết, chẳng là hướng nguyện một đời người sao? Muốn thật đến điền địa này, phải một lúc buông sạch không còn vướng chấp. Hãy phá bỏ những lớp sóng ngầm độc hại trong nội tâm, sống hiện hữu trong từng phút ngay đây và lúc này, không còn đeo mang hành lý nặng nề của hôm qua và ôm đồm cả việc ngày mai. Nếu không thì cũng như con trâu nhảy qua cửa sổ, đầu, mình, bốn chân lọt qua, chỉ còn cái đuôi dính lại thì vẫn còn kẹt trong trần ai khổ ải, chưa thật thấu thoát.
Chính vô minh là đầu mối cột trói con người trong cõi luân hồi. Vì không biết thật hư, không rành chơn ngụy, con người tự tạo nghiệp dĩ để lẩn quẩn trong vòng quay sanh tử, kiệt lực trong khổ đau không có ngày ra khỏi. Chỉ có ánh sáng giác ngộ mới soi tỏ đường đi lối về, khiến người thoát khổ lầm mê. Nhưng ta đã qua bao kiếp luân hồi tạo nhiều tội lỗi, bóng đêm tăm tối dày đặc biết bao giờ xóa tan cho hết? Như căn nhà tối ngàn năm chỉ cần đốt đèn lên liền sáng, không cần năm đợi tháng chờ. Đó là công năng của trí giác ngộ, thoáng như làn gió, nhanh như tia chớp. Nhưng nhà đã sáng rồi, thấy rõ bụi nhơ giăng phủ thì cần phải khổ công rất nhiều mới dọn sạch cửa nhà. Đây là giai đoạn tiệm tu của hành giả. Cho nên cái thấy thì tột trời xanh nhưng thực hành thì phải bước từng bước chân vững vàng dưới đất.
Đã là người xuất gia, xả huyễn thân dưỡng thánh trí, nên làm những việc ích người lợi đạo, nhưng hãy bỏ lại sau lưng mọi thành quả cho lý đương nhiên. Bởi muốn đến một chân trời mới lạ, đừng quay tìm những dấu vết đường qua. Và nên nhớ, mình không là gì giữa thế giới bao la, mặt trời luôn hiện hữu giữa tầng không chứ không phải mới mọc do tiếng gáy của con gà mỗi sáng… Đại đạo thênh thang vô cùng, còn thân người là một chấm nhỏ chìm nổi giữa hư không. Bản thể nhất như không nhiễm và niệm tưởng hư khởi chỉ là chuỗi bọt kết thành. Chỉ như thế mà nhận, chỉ như thế mà sống. Có được vậy bạn mới chấm dứt ảo tưởng sai lầm và thật sự đặt chân lên ngưỡng cửa vượt thoát.
T hay trách thầy bạn luôn khắt khe với mình, nhưng theo tôi thấy thì không như vậy. Bởi người muốn làm việc lớn, ngay từ nhỏ phải được đào luyện, khổ thân nhọc trí, truân chuyên vất vả mà không hề nản chí thì mới kham gánh vác đại sự. Nói đến đại sự không có nghĩa là chúng ta bỏ qua việc nhỏ. Không có việc lớn nào mà không bắt đầu từ nhân nhỏ. Một cây không thể là rừng cây, nhưng rừng cây không thể không bắt đầu từ một cây. Một con người không thể làm nên đại sự mà cần phải nhiều người, nhưng đại sự phải bắt đầu từ nhân tố là một người. Muốn làm nên việc lớn ta phải rèn luyện nhân cách, ý chí… của mình cho vững mạnh.
T có nhận là mình không có tính cả quyết, làm việc gì cũng lừng khừng dang dở không? Đây là nguyên do đưa đến bao điều thất bại mà bạn không thấy được. Thiền sư Bankei có lần thất lạc giấy tờ Sư cần, thị giả tìm khắp nơi không được. Về sau họ khám phá ra. Sư trách: “Ngay từ đầu nếu các ông quyết định tìm ra cho được, dù phải giật sập ngôi nhà thì nó cũng phải lòi ra. Nhưng chính các ông không tìm hết lòng hết dạ nên không biết chỗ của nó. Tờ giấy không có gì quan trọng, nhưng tôi bảo các ông tìm để đào luyện cái thái độ quyết tâm mà các ông phải mang suốt đời. Với tâm trạng lừng khừng như thế các ông sẽ không thành được, dù chỉ một nửa con người”. Qua câu chuyện đó chắc T cũng thấy rõ dụng ý của người xưa, cũng như hướng tâm đào luyện của thiện hữu ngày nay, luôn muốn vun bồi xây đắp nền móng cho hậu lai, nên răn đe nhắc nhở chúng ta. Phải biết rõ tấm lòng của các bậc tiền bối thì chúng ta mới đem hết thân tâm thụ giáo. Bằng mọi cách chúng ta phải chuyển hóa cuộc đời, gặp lại chính mình để không cô phụ công ơn tiền nhân đã hàm dưỡng hạt mầm hoa trái cho chúng ta.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Sống Đẹp
Nếu bạn stress nặng, hãy tìm Thiền buông thư
Đời sống 11:34 07/12/2018Chúng ta đã tích tụ những căng thẳng lâu ngày trong thân thể qua cách sống hằng ngày của mình trong việc ăn, uống, sinh hoạt. Vì thế sức khỏe của chúng dần dần bị hao mòn. Thiền buông thư là cơ hội để cho thân tâm được nghỉ ngơi, được chữa trị và hồi phục. Chúng ta để cho toàn thân được buông lỏng, đưa sự chú tâm và gởi tình thương lần lượt đến từng tế bào, từng bộ phận của cơ thể. Hãy cùng sư cô Chân Không tập Thiền buông thư.
Thông minh và đạo đức… 1
Đời sống 11:30 20/11/2018
Thông minh thiếu đạo đức là mối họa cho bản thân lẫn xã hội. Nhân loại ngày nay trọng dụng trí thông minh mà bỏ quên đạo đức sẽ đưa đến hỗn loạn và họa diệt vong. Thông minh và đạo đức là tố chất tối cần cho cuộc sống.
Thăm Thầy Thích Nhất Hạnh chúc mừng Tết thầy trò ngày cuối tuần
Đời sống 18:16 17/11/2018
Ngày 20 tháng 11 là ngày hội lớn của các thầy cô giáo. Ngày này chúng ta đã luôn đón một cách hào hứng và đầy hạnh phúc với tên gọi là Tết thầy trò theo ý tưởng của Tiến sĩ Nguyễn Mạnh Hùng - Chủ tịch công ty sách Thái Hà.
Nói và làm
Đời sống 09:45 17/11/2018
“Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Nói là thế đấy, lời nói đáng giá nghìn vàng. Và nó sẽ càng đáng trân trọng hơn khi được đem ra thực hành. Bởi thế “Nói và làm trong cuộc sống” đang là một trong những vấn đề được mọi người quan tâm, đặt ra trong lòng mọi người những dấu chấm hỏi.
Xem thêm