Nhớ hoài bánh Trung thu thuở ấu thơ
Bánh Trung thu hồi nhỏ đối với mình không phải món ăn mà là cái thước đo eo hẹp ngặt nghèo của đời sống, nhà mình lúc đó ít khi có bánh, phần nhiều là bánh in vừa túi tiền của ba má, ăn vô nghe mùi bột nhiều khi thấy khô khốc mà vẫn thấy mát lòng, bởi biết ít ra cũng có một miếng “tượng trưng” với ông Trăng.
Còn cái bánh trung thu thập cẩm thì hiếm hoi lắm, khi có cũng phải xẻ ra mấy phần, mỗi đứa một miếng nhỏ bằng lóng tay, vừa nhai vừa ráng để chậm sợ nó tan lẹ trong miệng, tan luôn cái hiếm hoi mà đời nghèo thương tình thảy xuống cho mình.

Hồi đó, ngon dở với một đứa con nít coi hổng có quan trọng chi, bởi cái vị thiệt sự là vị thiếu thốn. Thiếu thốn làm người ta biết ráng trân quý, biết thương tới thương lui từng miếng rớt vụn, biết ngó nhau mà nhịn nhường. Có lẽ bởi vậy bánh Trung Thu hồi đó với mình không phải chỉ có nhân mỡ, hột dưa,... mà còn có nhân của sự chịu đựng, nhân của tình thương âm thầm, của tiếng thở dài của má, cái im lìm của ba, của thứ ngọt ngào ít ỏi mà ba má gói ghém lại cho con.
Mấy nay mình đi làm về hay đi ngang mấy quầy bánh sáng trưng trên trục đường chạy từ Quận 10 về Phú Nhuận, một cái bánh bằng mấy bữa cơm ngày xưa của nhà mình. Giờ mình đi làm, lớn rồi nên nếu mà muốn thì mua chớ cũng không cần đắn đo hay suy nghĩ tới lui, và càng không cần chia hay nhường phần ai hết. Thậm chí bánh Trung thu trên công ty cũng có rất nhiều, tức là cái hoàn cảnh đời sống hiện thời nó không có thiếu thốn, nó đã khác ngày xưa lắm rồi.
Giờ lớn rồi, mình hổng còn dại dột đem bữa nay ra so với bữa xưa nữa bởi so bì kiểu đó cũng tội nghiệp cho hiện tại. Mỗi thời một vị một cảnh không ai giống ai… nhưng mà lạ lắm, càng đủ đầy thì cái khó nghèo ngày trước lại càng ăn sâu hơn trong trí nhớ. Nó làm mình biết ơn mấy bàn tay đã từng xẻ phần, thương những người nhường miếng ngon để con cái được phần ngọt. Người ta nhớ hoài đâu phải vì món ngon mà tại cái cảnh xúm nhau lại chia cái thiếu, cái túng thiếu hồi đó không làm kỷ niệm và cuộc đời mình xấu đi mà trái lại còn đúc cho nó hình dáng khác - mộc mạc, trần trụi, mà có gân guốc, có sức bám. Bởi cớ đó mà bữa nay mình mới hay hạnh phúc nhiều khi hổng nằm ở chỗ mình có bao nhiêu, mà nằm ở chỗ người khác chịu ít đi một chút đặng mình được no đầy.
Bánh Trung Thu dù sao cũng chỉ là cái cớ, cái mà mình thiệt sự nhớ chính là ánh trăng rằm năm nào đã rọi xuống những mảnh đời cơ hàn. Bánh có thể tròn đầy nhưng rõ ràng đời thì hiếm khi nào còn nguyên vẹn như vậy. Người ta lớn lên bằng cách chẻ nhỏ ký ức, xẻ nhỏ niềm vui để sống sót, và chính cái phần bị thiếu hụt đó mới gieo cho mình cái cảm giác đủ đầy khi lớn lên.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Cách nhận biết dầu ăn kém chất lượng cực đơn giản
Sống an vuiDầu ăn giả, kém chất lượng trên thị trường có thể gây ra nhiều nguy hại sức khỏe, vậy làm thế nào để phân biệt dầu ăn kém chất lượng và dầu ăn nguyên chất?
Đối diện cái chết không sợ hãi
Sống an vuiChết là sự kiện duy nhất chắc chắn sẽ xảy ra trong đời nhưng lại là việc mà con người ít được chuẩn bị nhất. Con người lập kế hoạch và sửa soạn cho vô số sự việc khác nhau – thi cử, hôn nhân, giao dịch kinh doanh, xây dựng nhà cửa… – mặc dù chẳng bao giờ người ta có thể biết chắc rằng những kế hoạch ấy có trở thành hiện thực đúng như mong muốn của họ hay không. Cái chết thì khác, nó có thể đến vào bất cứ giờ phút nào, sớm hay muộn.
Tập thở, tập an
Sống an vuiCó những ngày ta bước ra khỏi nhà với đôi vai nặng trĩu, thấy phố xá đông mà lòng mình lại chật hẹp.
Lợi ích khi ăn lá đu đủ
Sống an vuiLá đu đủ có khả năng tăng cường miễn dịch, hỗ trợ tiêu hóa và điều hòa lượng đường trong máu.
Xem thêm














