Pháp bố thí không phải dành cho người giàu mà dành cho người có lòng!
Đừng nói là tôi nghèo quá tôi không có gì bố thí là sai rồi. Đạo Phật không dành cho đại gia, đạo Phật không dành cho người giàu, mà đạo Phật dành cho người có lòng, có tâm, có trí, có tình.
Nhiều người mặc cảm nói : “Con nghèo quá làm sao con bố thí “, hiểu như vậy là sai rồi.
Pháp bố thí không phải dành cho người giàu mà nó dành cho người có lòng, giàu mà không có lòng thì cũng vứt đi, còn nghèo mà có lòng thì cũng ok. Mình nghèo mà mình có lòng có trái chuối, củ khoai, trái cà, trái ớt cũng sẵn lòng chia sẻ.
Có ông phóng viên người Mỹ hay người Anh, ông qua bên Nepal ông học được một bài học lớn về Phật giáo, ông thấy một bà lão ăn mày đói rã rời từ sáng tới trưa có người liệng cho bà một khúc bánh mì bà mừng quá, bà vừa cầm lên cắn được 2 miếng thì có con chó ở đâu nó chạy tới, bà bèn dứt khoát bẻ đôi liệng cho con chó một nửa, ông này ổng khoái quá ông lại hỏi bà, thì bà trả lời : “Nó đói tôi cũng đói thì tại sao tôi lại ăn một mình, phải chia cho 2 đứa cùng đói chứ“. Bà trả lời như một cái máy không suy tư gì hết.
Trong suy tư của bà này không hề có sự phân biệt, không có ranh giới nào giữa người với thú trong nhu cầu vật chất. Người như vậy mới gọi là người sống hạnh bố thí. Chứ đừng nói là tôi nghèo quá tôi không có gì bố thí là sai rồi. Đạo Phật không dành cho đại gia, đạo Phật không dành cho người giàu, mà đạo Phật dành cho người có lòng, có tâm, có trí, có tình.
Bố thí quý ở tâm, không phải ở lượng
Hôm trước tôi có giảng, mình cho người ta, rồi coi họ không ra gì, nghĩ họ là kẻ thọ ơn, còn mình là người ban phát.
Dầu đó là con chó, nhưng mình phải nhớ, kiếp này nó là chó nhưng kiếp trước nó cũng là người như mình, mình không có lý do nào mà coi thường ai hết, nhờ có nó mình mới có được công đức, thay vì mình coi thường người nhận, tại sao mình không nghĩ nhờ có kẻ nhận mình mới có thể là người cho, không có kẻ nhận thì làm sao có người cho, làm sao có công đức, như vậy mình lấy cái lý gì coi thường họ, phải nghĩ như vậy.
Đời này kiếp này họ xoè tay nhận, chứ đời xưa kiếp trước có chắc gì mình bằng họ. Chưa kể bây giờ họ mang thân chó, thân heo, thân người cùng đinh khố rách áo ôm, nhưng nhằm lúc kiếp của họ hưởng quả xấu, chứ còn công đức tu hành của họ chắc gì thua mình.
Bố thí một cách trân trọng, đời đời sanh ra ngoài chuyện giàu có, còn có thêm kẻ hầu người hạ, đi đâu cũng có ba quân tướng sĩ nâng áo, nâng đuôi lân phía sau, là bởi vì mình bố thí một cách trân trọng cho nên mình cũng sẽ được thiên hạ trân trọng lại. Chuyện này rất khoa học nhân nào quả nấy."
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Vì sao Đức Phật không cứu độ hết chúng sinh thoát khỏi khổ đau?
Kiến thức 20:09 02/11/2024Phật không thể chuyển được nghiệp của chúng sinh, mà chỉ có thể từ bi chỉ dạy chúng sinh tự mình nỗ lực để thay đổi cuộc đời của mình.
Lục hòa: Sáu pháp sống chung hòa hợp
Kiến thức 14:50 02/11/2024Đây là phép sống chung hòa hợp để tu tập hướng đến giải thoát giác ngộ. Người tu hành mà không học tập sống chung cùng đại chúng một cách hòa hợp thì khó mà tu tập thăng tiến.
Thứ lớp quả vị của Bồ tát Thập địa
Kiến thức 13:29 02/11/2024Nhờ có trí tuệ thấy rõ khổ đau và thực hành Bát chính đạo cùng giáo lý Trung đạo, hành giả phát khởi Bồ đề tâm, hành trì Lục độ Ba la mật để dần đạt các cấp độ thành tựu trên con đường Giác ngộ.
Nói về Tứ niệm xứ
Kiến thức 10:40 02/11/2024Học, hiểu và tu tập Tứ niệm xứ là rất cần thiết dù tu sĩ hay cư sĩ giúp ta sống chất lượng, sâu sắc ý nghĩa, thanh tịnh thân tâm, thành tựu đinh lực trí tuệ hướng đến an vui giác ngộ giải thoát hoàn toàn ra khỏi mọi nỗi khổ niềm đau.
Xem thêm