"Quả thật Pháp Phật nhiệm màu!"
Thư con viết dài, nhiều khi chỉ muốn giữ lại cho riêng mình. Nhưng con tin với tâm huyết trao truyền chân lý cho đời, chẳng gì làm Thầy vui hơn là biết đám trò khờ có được những chuyển hoá dù nhỏ nhưng tích cực. Nghĩ vậy nên con quyết định gửi thư đi ạ.
Câu hỏi:
Con xin cung kính đảnh lễ Thầy!
Thưa Thầy! Pháp Phật và lời Thầy dạy đã thức tỉnh con.
Con sinh ra trong 1 gia đình ngoài Bắc khá giả, có cha mẹ, chị em và họ hàng nội ngoại đầy đủ, được ăn học đến nơi đến chốn. Nhưng từ khi con bé xíu xiu, khi bắt đầu có ý thức, con thường nhìn vào tâm mình, con luôn có 1 cảm giác mơ hồ về một sự trống trải, cô độc, thấy mình dường như không thuộc về thế giới này, chỉ ước được là đứa bé mặc đồ nâu sòng quét lá Đa sân Chùa. Nên cũng từ đó, trong vô thức con cứ mãi kiếm tìm một điều gì đó.
Cho đến khi (cách đây hơn 2 năm) cơ duyên biết đến với Phật Pháp theo một cách lạ lùng. Pháp Phật từ từ len lỏi vào thâm cùng ngõ ngách của tâm con, âm thầm công phá bao bức tường thành tăm tối, vô minh trong ấy. Cũng là khi cảm giác kia cùng sự kiếm tìm đã biến mất, đã ngưng bặt. Tâm con được lấp đầy (hết khoảng trống cô đơn) tự bao giờ. Con đã thấy sự mới mẻ nơi vạn sự, vạn vật, thấy sự đổi mới liên tục, không ngừng ngay nơi thân, tâm con.
Con nhìn gì, nhìn đâu cũng thấy đẹp. Cái đẹp của sự tươi mới, không lặp lại bao giờ. Tâm con có xu hướng hoà cùng thiên nhiên, đất trời và vạn vật. Lành thay! Do dịch bệnh Covid-19 con đã buông xuống được mọi ràng buộc, tất bật, bon chen của cuộc sống thị thành HCM để dời về huyện ngoại thành sống an nhàn, thảnh thơi, ít tham cầu... toàn tâm cho việc tu tập.
Từ một người phụ nữ ưa thích trưng diện thời trang, làm đẹp như bao người. Chỉ sau vài tháng đến với Phật Pháp con đã tự tay mình xuống tóc cho mình, bỏ đi mái tóc dài nhuộm màu con từng cưng yêu, rời xa son phấn, đồ đoàn, trang sức... một cách tự nhiên. Trước bao sự ngạc nhiên, cản phá, chê bôi, nói ra nói vào thậm chí là dụ dỗ của người thân... họ muốn con trở về hình tướng như trước. Riêng con cảm thấy thật khỏe, nhẹ nhàng, thoải mái với cái đầu trọc cùng bộ đồ lam thường trực, đôi dép lê lẹt xẹt một cách hết sức tự nhiên mọi nơi, mọi lúc. Con như cá về nước, như được trở về là chính mình. Bản tính con độc lập, tự chủ từ nhỏ đến lớn nên con ít bị ảnh hưởng bởi ai.
Khi xả bỏ được sự chấp nê nơi hình tướng bên ngoài hoá ra là một điều hạnh phúc thưa Thầy.
Nghiệp quả vẫn tới liên hồi, thân con đau bệnh theo thời tiết nhưng con đã biết trở về trọn vẹn với những cơn đau mà tâm không còn sợ hãi, không còn sợ chết. Lành thay! Khổ đã dừng lại nơi thân mà không làm lây lan cho tâm nữa.
Mẹ con là người bị vô minh, tà kiến bủa vây. Mấy mươi năm làm nghề thờ cúng, hầu đồng hầu bóng, trục tà trục ma, làm lễ giải hạn, đốt giấy tiền vàng mã lần cả kho... giờ ngơ ngơ, ngẩn ngẩn... con thật xót thương cho mẹ, bà bệnh tâm nặng quá thưa Thầy. Con dù đã cố gắng rất nhiều nhưng không giúp được gì, chỉ biết phụng dưỡng đầy đủ về vật chất cho cha mẹ.
Với môi trường tâm linh như thế nên thoát ra khỏi đó để quay về với chánh Pháp của Phật, được học và hành theo lời Thầy dạy đối với con là cả một cuộc cách mạng. Có lẽ căn duyên của con đến với Phật Pháp là phải trải qua nhiều khó khăn, trói buộc và che lấp như vậy. Để rồi khi đã biết quay về con vỡ oà... Ô! A! Ồ! À! Thì ra! Hoá ra!... luôn là những cảm từ con đã thốt lên sau mỗi cái thấy, sau mỗi lần tiểu ngộ, sau mỗi sự thật được nhận chân... quả là hạnh phúc vô bờ thưa Thầy. Mà nào có cái gì cao siêu đâu, toàn những cái sự thật hết sức bình thường, hiển nhiên nhưng lâu nay bị vô minh che lấp thôi ạ.
Cả những đau thương tưởng như chết đi sống lại, những vết sẹo rỉ máu hằn sâu trong tâm trí khi con trải qua cuộc sống đầy biến cố, khổ đau, oán hận... giờ này cũng biến mất chẳng còn dấu vết, thay vào đó là tình thương chan hòa, nảy nở và lớn dần. Con đã biết mở lòng mình để hiểu, để thương và giúp đỡ mọi người, kể cả những người từng làm con đau khổ tận cùng. Trên mảnh đất tâm khô cằn, đầy gai góc ấy nay đã mềm mại, hiền hoà, được phủ xanh cùng những đốm hoa đủ màu từ từ nối nhau chớm nở.
....
Còn rất nhiều sự thay đổi lớn mà con cảm nhận được ạ.
Ngồi chiêm nghiệm lại cả một quá trình từ lúc bé xíu tới nay 41 tuổi đầu mới thấy. Quả thật Pháp Phật nhiệm màu thưa Thầy! Con đã có niềm tin bất thối.
Con vô vàn biết ơn Thầy! Những lời Thầy dạy hoàn toàn phù hợp với nội tâm con. Nhưng vì không biết nên mọi thứ chỉ mãi chìm trong im lặng dưới màn che lấp của vô minh, hoặc lang thang trong vô thức, lúc ẩn - lúc hiện, lúc mờ - khi tỏ... Mãi cho tới khi được Thầy khai thị. Từng chút, từng chút một đang dần dần bước ra vùng ánh sáng chân lý một cách chắc chắn, tự tin.
Con kính tri ân Tam Bảo!
Con Kính tri ân Thầy!
Con nguyện cầu Tam Bảo trường tồn.
Con nguyện cầu Thầy thật nhiều sức khoẻ ạ.
Kính Thầy!
Trả lời:
Tuy con viết dài nhưng rất mạch lạc, rõ ràng. Đây quả thật là một món quà vô cùng quý giá mà con tặng thầy và những người bạn đạo. Sādhu, sādhu lành thay! Thật tuyệt vời!
Theo: Trung tâm Hộ tông
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Làm thế nào để kiến tánh?
Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh 14:11 06/12/2024Thưa Thầy, Thiền Tông có nói "kiến tánh thành Phật", nếu không thấy Tánh mà tu hành thì cũng như lấy sỏi đá mà nấu thành cơm... Vậy làm như thế nào để thấy tánh mà tu hành? Làm sao để làm các việc trong đời thường mà không rời tánh? Xin Thầy chỉ dạy.
Làm sao để cân bằng giữa đố kỵ và được công nhận?
Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh 06:00 03/12/2024Con rất cố gắng nhưng dường như không đạt được kết quả như mong muốn, thậm chí con tự thấy mình đang âm ỉ sự đố kỵ ganh ghét với thành tích của người khác. Con không biết phải làm sao để cân bằng được giữa ranh giới đố kỵ và được công nhận.
Tưởng là đã thấy ra rồi, thực ra vẫn chưa thấy chưa biết gì cả
Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh 09:19 02/12/2024Bạch Thầy, Cứ khi nào con tưởng là con đã thấy ra rồi thì thực ra lại chưa thấy gì cả. Con chiêm nghiệm điều này tới lần này là 4 lần rồi ạ.
Phần con và phần người
Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh 08:21 30/11/2024Bạch Thầy! Làm sao biết mình gây nghiệp gì mà sinh làm con gái hay con trai ạ?
Xem thêm