Quê mẹ

Đường về quê mẹ mùa này nắng thênh thang. Từng hàng lúa non khoác tấm áo xanh mỡ màng lên đồng bãi. Giữa mênh mông, thấp thoáng những vành nón trắng nghiêng theo triền gió, in bóng xuống dòng phù sa xứ sở.

Những cánh cò bay tựa muôn nốt nhạc đính vào bản hòa ca, mà mùa hạ đã viết lên khung trời đồng quê xanh ngát. Gió phả vào miền nhung nhớ hương lúa non đầu mùa, gợi thức trong tôi bao niềm thân thuộc.

Một nỗi xuyến xao chợt dâng lên từ sâu thẳm. Quê mẹ ngày về hương đồng nội níu bước bâng khuâng, những vạt cỏ may dệt trắng giấc mơ tuổi thiếu thời. Cuối con đường là hiên nhà rợp bóng hàng tre, hoa dâm bụt đỏ lập lòe dọc nẻo về ký ức. Cánh điệp vàng bịn rịn tay người rụng đầy trước ngõ, nhu mì giữ lại những lời hẹn quay về. Bước chân tôi khẽ chạm bao vệt hoa nắng đan cài, lòng vỡ òa hệt như ngày còn nhỏ, tôi lon ton về nhà theo tiếng mẹ gọi ăn bữa cơm quê.

Quê mẹ 1
Ảnh minh hoạ.

Trước khoảng sân rộn đầy tiếng chim, mẹ chăm chú vãi gạo cho đàn gà ăn, buổi sớm mai gió từ đồng thổi về dịu mát. Sương tan chầm chậm phía vườn chuối trước nhà, khói nắng xuyên qua vùng lá xanh như mộng. Những tiếng rao đầu ngày dìu dặt vọng phía đường quê, cả tiếng học trò miền thôn dã xôn xao đạp xe đến trường. Mẹ cầm bó chổi lom khom quét lá khô rụng vào đêm hôm trước, từ ngõ nhỏ vòng ra sau nhà, dưới những rặng cây thăm thẳm bóng thời gian. Tiếng bước chân của mẹ chậm rãi, yên lành như đang bước giữa những áng ca dao. Để rồi đôi khi mẹ lại bước vào giấc mơ tôi nơi gác phố gió lùa xa vắng, bằng tiếng bàn chân một đời lặn lội đồng cạn sông sâu, mưa nguồn chớp bể. Phía nhà bên, ai thả dây gầu lao xao múc nước. Bầy chim sẻ trên mái ngói giật mình thật khẽ, nối theo nhau bay qua miền khói lá êm đềm.

Quê mẹ chân phương chiếc chõng tre, vành giếng cũ. Về lại hiên nhà ngoại, ngồi trên chiếc chõng tre dạn dày năm tháng, thấy mình quay về những đêm mùa hạ loang loáng ánh sao sa. Thấy cả bóng ngoại lặng lẽ bên bữa cơm chiều, thầm nhớ hình bóng ông đã mấy mươi năm về miền sương khói. Bước chậm ra sau nhà nhặt chùm hoa khế rụng, soi bóng mình lên mặt nước giếng chao động những vân nắng vàng, tâm hồn tôi như được gột rửa hết đa đoan. Nỗi nhớ chảy về êm ái tựa làn nước mát, trước mắt tôi như hiện lên dáng mẹ dịu dàng gội đầu cho ngoại, trong hơi nước miên man tỏa mờ. 

Ngoại đã theo ông về chốn xa xôi mây khói. Tôi đâu biết cái nắm tay ngoại trước lúc rời quê hôm đó chính là cái nắm tay cuối cùng. Góc quê ngày về tiễn ngoại nắng rưng rưng, gió đồng thổi hun hút qua những hàng cây đứng lặng buồn. Gian nhà vắng thinh, cánh võng im lìm bên ô cửa khép. Mùi dầu gió nao nao chỉ còn thoảng vương trong tâm trí người ở lại. Chiếc chõng tre cũ mòn, thềm giếng sau nhà hoa khế rụng tím đến xót xa. Mẹ ngồi thật lâu trong ngôi nhà của ngoại, lặng im nhìn qua khung cửa sổ. Có phải lòng mẹ đang cồn cào nhớ ngoại, như tôi khi ở phố thị vời xa lòng cũng nhớ mẹ quay quắt? Có lẽ mọi đứa con xa mẹ trên thế gian này, dẫu tóc xanh xuân thì hay từng sợi điểm bạc, đều giữ cho riêng mình một nỗi nhớ mẹ khôn nguôi.

Quê mẹ ngày về đã không còn tên gọi cũ. Nhưng dẫu thế nào quê vẫn là quê với tất cả những thân thương ruột thịt. Quê vẫn là quê với bóng mẹ bao dung, chưa bao giờ thôi nghĩ về đàn con ngược xuôi muôn lối. Với ân tình đượm đà trong từng luống cày, hòn đất, ngọn cỏ, trong bao câu chuyện ngoại từng kể đêm đêm. Với phù sa yêu thương ngấm sâu vào mỗi thửa ruộng, mỗi dòng sông lắng bồi xứ sở. Với từng nhịp đập trái tim chưa bao giờ vơi cạn mạch nguồn nhân nghĩa thủy chung, dẫu thế nào cũng vẹn nguyên, thơm thảo tình người…

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Từ "chẩn đoán bằng định mệnh" đến "bước nhảy xuyên hầm lượng tử"

Phật pháp và cuộc sống 15:43 18/11/2025

Ánh sáng Phật giáo, giải Nobel Vật lý 2025 và hành trình chuyển hóa của hiện tượng Khắc Hưng.

Mẹ tôi cũng bán bắp

Phật pháp và cuộc sống 12:57 18/11/2025

Trên đường từ Trường Đại học Quy Nhơn về phòng trọ, chỗ gần ngã tư có một người phụ nữ lớn tuổi bán bắp luộc hay ngồi ở đấy. Tôi đi bộ đến trường, chiều nào tan học về cũng gặp cô và nghe cô mời chào.

Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài

Phật pháp và cuộc sống 08:50 18/11/2025

Tình yêu lớn nhất mà ta khao khát là cảm giác được hiểu, được an trú, được bình yên không đến từ ai cả. Nó đến từ khoảnh khắc ta quay về bên trong và thấy mình đủ.

Thân này thật sự là khách trọ

Phật pháp và cuộc sống 08:16 18/11/2025

Có thân là có khổ, điều ấy ai cũng từng nghe nhưng không phải ai cũng thấy. Ta chỉ thật sự thấy khi thân bắt đầu đau, khi hơi thở trở nên nhọc, khi một căn bệnh bất ngờ kéo đến và lấy đi những gì ta tưởng thuộc về mình.

Xem thêm