Tại sao ta dễ tổn thương khi bị chê nhiều hơn khen?
Lời khen không làm mình tốt hơn, lời chê cũng không làm mình xấu đi. Chỉ có cách mình sống mới định nghĩa mình là ai...
Nếu ai đó khen mình một câu,
tâm vui được vài phút, rồi trôi qua.
Nhưng chỉ cần một câu chê, nỗi khó chịu có khi theo mình cả ngày.
Tại sao vậy?
Thứ nhất vì mình sống nhờ vào sự công nhận.
Khen giống như một liều thuốc ngọt.
Nghe thì khoái, nhưng cũng tạo thói quen lệ thuộc.
Đến khi bị chê, giống như bị cắt thuốc, tâm liền vật vã, bứt rứt.
Thứ hai mình chưa từng học cách đối diện với sự thật.
Lời khen phần lớn chiều tai, còn lời chê thường đụng đến những gì mình đang che giấu.
Thay vì xem nó như gương soi, mình lại xem nó như mũi dao.
Thế là phản ứng đầu tiên luôn là… tổn thương.
Thứ ba ảo tưởng rằng mọi người phải nhớ cái tốt của mình.
Mình nghĩ: “Tôi đã làm bao nhiêu việc tốt, sao họ không thấy?”
Nhưng bản chất con người là mau quên.
Cái họ nhớ không phải công lao mình bỏ ra, mà là cảm giác họ đang có ngay lúc này.
Nếu họ bực, thì mọi tốt đẹp trước đó cũng tạm thời bị xóa sạch.

Nếu soi kỹ, sẽ thấy: không phải lời chê làm mình khổ, mà chính tâm tham muốn được khen sợ bị chê đã trói mình.
Khen thì bám, chê thì khổ.
Cứ thế, mình sống trên chiếc cầu tre lắc lư, chỉ chờ gió đời thổi là ngã.
Thật ra, khen hay chê đều thoáng qua.
Điều quan trọng là: Mình có sống thật với mình hay không.
Vì lời khen không làm mình tốt hơn, lời chê cũng không làm mình xấu đi. Chỉ có cách mình sống mới định nghĩa mình là ai.
Và khi không còn bị kéo bởi khen hay chê nữa, mình mới thấy: giá trị thật không nằm trong miệng thiên hạ, mà nằm trong sự thẳng thắn với chính lương tâm mình.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Thương mình là biết cho đi
Phật giáo thường thứcBạn biết cho đi, đó cũng là cách yêu thương bản thân. Vì cho đi chính là cách bạn tích lũy được phúc báu cho chính mình ngay đời này và những đời sau.
Công đức trả về không, phước đức tự nhiên có
Phật giáo thường thứcAi làm việc gì tốt thì đương nhiên là có phước đức rồi, nhưng công đức thì không có. Càng không có công đức thì phước đức mới nhiều, còn làm mà thấy mình có “công” thì phước đức sẽ không còn.
Làm thế nào để giúp vong linh người thân bị tai nạn, bị bệnh đột ngột qua đời?
Phật giáo thường thứcTrong thời gian gần đây, đột nhiên xảy ra một số tai nạn, hiện nay có rất nhiều người đang đặc biệt quan tâm đến một vấn đề đó là: nếu người thân của mình bất ngờ gặp tai nạn, những người còn sống rốt cuộc nên làm những gì?
Chánh niệm đôi khi chỉ đơn giản là nhớ ăn cơm trước khi quá đói
Phật giáo thường thứcNgười ta nói nhiều về chánh niệm, về sự tỉnh thức, về việc sống trong giây phút hiện tại. Nhưng nếu ta chịu khó ngồi xuống, hít thở ba hơi thật sâu, quán chiếu thật kỹ, ta sẽ thấy rằng chánh niệm đôi khi chỉ đơn giản là… nhớ ăn cơm trước khi quá đói.
Xem thêm














