Tâm quyết định phước báu
Trong việc bố thí, nhiều người vẫn thắc mắc phước báu phụ thuộc vào điều gì: giá trị vật cúng, sự long trọng của buổi lễ hay mức độ hữu ích của vật đến tay người nhận?
Đức Phật dạy rất rõ: gốc rễ của phước nằm ở tâm ý (cetanā) của người cho, còn mọi yếu tố khác chỉ là phụ trợ.

Tâm vận hành liên tục như dòng nước, và trong từng khoảnh khắc sinh diệt ấy, “cetanā” - tác ý - luôn thúc đẩy thân, khẩu, ý hành động. Khi tâm thiện, tác ý thiện mạnh; khi tâm bất thiện, tác ý bất thiện chi phối. Sức mạnh ấy tạo thành nghiệp và quyết định quả báo tương lai. Nghiệp sinh rồi diệt nhưng dấu ấn không mất, chờ đủ duyên để trổ quả: có thể dẫn sinh vào cõi dữ, cõi lành, hoặc tác động lên hoàn cảnh sống, sắc đẹp, sức khỏe, sự thành công hay thất bại của một đời người.
Vật bố thí không phải là cội nguồn của phước, nhưng lại có tác dụng hỗ trợ tâm. Cho vật quý, tốt, hữu ích khiến tâm hoan hỷ mạnh hơn; cho vật dư thừa dễ làm tâm lạnh nhạt. Tuy nhiên, giá trị vật không quyết định phước, mà chính là tâm hoan hỷ khi cho. Một điều quan trọng khác: vật bố thí phải được tạo ra bằng chánh mạng. Vật do tà hạnh, bóc lột hay lừa gạt mà có, dù đem bố thí, phước cũng rất nhỏ.
Kinh Jātaka kể: phước của kho vàng do vua thu thuế bất công mang bố thí vẫn không bằng bát cơm người nghèo hiền lương tự tay nấu bằng sức lao động chân chính.
Sự lớn lao của buổi lễ cũng vậy. Làm lớn để giúp người, gieo duyên lành, phước tăng trưởng; làm lớn để khoe danh, cầu tiếng khen thì chính hình thức ấy làm đục tâm. Phước không nằm ở phông bạt, số người tham dự, mà nằm ở động cơ trong sạch của người cho.
Bố thí cần trí tuệ: cho đúng thứ người nhận cần. Một món đồ vô dụng, xa xỉ hay không hợp hoàn cảnh chỉ gây thêm vướng bận; còn vật thiết thực, hợp Pháp, giúp ích lâu dài sẽ làm mạnh thêm tâm hoan hỷ. Thực tế, nhiều chùa chất đầy vật cúng không dùng được – quần áo, đồ ngoại nhập, vật phẩm xa xỉ - khiến phước người cho không lớn vì không đúng nhu cầu.
Chung quy, lời Phật dạy chỉ quy về một điều: “Cetanā quyết định phước báu của bố thí”. Vật có thể nhỏ, lễ có thể đơn sơ, nhưng nếu tâm trong sạch, không cầu danh, không mong đáp đền, phước vẫn lớn. Ngược lại, hình thức rực rỡ mà tâm đục thì phước chỉ mỏng như sương.
Nguyện ai nghe pháp hiểu rõ cội nguồn phước báu, nuôi dưỡng tâm trong sạch khi bố thí, và biết dùng tài sản đời này để gieo thiện nghiệp cho nhiều đời sau. Tâm lành thì phước lành; tâm rộng lớn thì con đường cũng mở rộng; và khi cetanā trong sạch, đó là bước chân đầu tiên hướng về giải thoát.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Sa môn và con rắn
Phật giáo thường thứcNgày xưa có một Sa môn nọ/ Đi vào trong đám cỏ lùng nhùng/ Bỗng nghe tiếng nói lạ lùng - Xin chào Hòa thượng! Nhưng không thấy người
Phật Dược Sư và 12 đại nguyện
Phật giáo thường thứcChùa Dược Sư hiển hiện chín tầng mây/ Núi biên cương sương mù mờ lối bước/ Thân Tâm Trí nhẹ nhàng theo cổ tích/ Trời phương Đông quy tụ bóng Lưu Ly…
Đừng chê việc lành nhỏ mà không làm
Phật giáo thường thứcGiữa cuộc sống bộn bề, nhiều người thường nghĩ rằng làm việc thiện phải là những hành động lớn lao, phải có tiền bạc dồi dào, phải tạo ra một kết quả gì “đáng kể” thì mới gọi là thiện. Còn những điều nhỏ bé - như nhường người khác một chút đường đi, giúp ai đó nhặt lại món đồ rơi, chia sẻ một lời động viên, hay đơn giản là không gây phiền hà cho người bên cạnh - thì bị xem là không đáng kể.
Lục độ Vạn Hạnh
Phật giáo thường thứcLục Ba La Mật dung thông/ Như Lai, Bồ tát gieo trồng xưa nay/ Thân không ràng buộc trả vay/ Tâm không vướng bận đắng cay ngọt bùi
Xem thêm














