Thương những mùa Trung thu cũ
Cuộc sống như một dòng chảy không ngừng. Chợp mắt, đi qua miền bình yên mùa xuân diệu kỳ, rồi ngẩn ngơ hàng phượng nở rực vào mùa hạ bỏng rát. Thoáng chốc, lòng lại bâng khuâng xuyến xao khi mùa Trung thu gõ cửa.
Giờ lớn lắm rồi, đếm thoáng qua thì cũng đã hai mươi mùa Trung thu có lẻ. Tâm trạng bây giờ cũng khác xưa. Hết rồi cái khoảnh khắc, sáng dậy chạy lon ton tới tờ lịch treo tường, bấm đốt ngón tay xem... mấy ngày nữa thì Trung thu. Hay vòi vĩnh bằng được tấm kẹp bột, trái thị mỗi khi bà đi phiên chợ rằm. Nhưng ký ức về những mùa Trung thu tuổi thơ thì luôn rất đẹp và luôn khiến con người ta hoài niệm.
Chẳng còn gì vui và hạnh phúc hơn khi được chụm đầu cùng đám bạn thân nhem nhuốc bùn đất, tóc vàng hoe cười toe toét vô lo vô nghĩ, ngồi bên gốc sung già tưởng tượng đến ngày Trung thu. Khuôn mặt ai nấy đều hân hoan, vui mừng đến lạ. Trung thu là được chơi đùa. Mà trẻ con thì chơi đùa là số một. Chơi xong lại có quà. Vui không có ngôn từ nào tả xiết! Niềm vui háo hức đến độ chẳng đoái hoài gì bữa cơm chiều, chân quên xỏ dép, chạy ù ra đường làng, hòa cùng đội múa lân, đội trống miệng lẩm nhẩm theo khúc hát quen thuộc “Chiếc đèn ông sao, sao năm cánh tươi màu…”.

Ngoài lân, trống được chính quyền thôn, xóm đầu tư làm“không khí”, phục vụ con trẻ năm này tới năm khác thì đèn lồng trong đêm Trung thu cũng không thể nào thiếu được. Mỗi người tự trang bị cho mình một chiếc đèn lồng góp vui trong đêm hội trăng rằm. Dù không khéo tay, làm xấu, làm lâu nhưng cũng cố gắng làm bằng được để cho bằng bạn bằng bè. Đèn lồng mới nhìn thoáng qua thấy rất đơn giản nhưng công sức bỏ ra thì không nhỏ chút nào. Tính sơ sơ thì, mất nguyên một buổi chọn cật tre, rồi vót thật trơn phơi nắng lấy độ dẻo. Một buổi chọn giấy, cắt dán xung quanh sườn lồng đèn. Và ngày cuối cùng là hoàn thiện, thử nghiệm cho nến vào. Nhiều loạt đèn đã được các “nhà phát minh nhí” sáng tạo rất đẹp, độc đáo: đèn ông sao cách điệu có những tua rua bằng kim tuyến, đèn cá chép cầu kỳ đính kèm những những chiếc vảy gỗ trông như thật, rồi những chiếc đèn đơn giản hơn được làm từ vỏ lon bia, hộp sữa ông thọ...Tất thảy muôn màu muôn vẻ! Khi hoàn thành chạy khắp nhà này tới nhà khác để khoe sản phẩm, nhanh chóng quên luôn bàn tay máu đang rỉ vì xây xước với tre.
Đêm chính Trung thu, “trăng sáng như gương”, không một gợn mây che lấp. Trăng phủ lấp lánh vạn vật, lên dải đường quê tuyệt đẹp. Tiếng gọi nhau í ới của đám trẻ con, tiếng cười giòn tan rộn lên trong đêm vắng quyện vào tiếng đội trống, đội lân nghe thôi đã rạo rực trong lòng. Lâu lâu tụi nhỏ lại đứng quây quần, chụm đầu vào nhau che gió để mồi lửa thắp sáng vì đèn bị tắt. Có người vô ý để nến cháy lẹm vào thân đèn, đi hết một vòng xóm là đèn cũng thiêu rụi. Nhìn khuôn mặt nuối tiếc đến ngẩn ngơ cầm mỗi cái cán trong tay trông buồn cười nhưng cũng thương đến lạ. Có mùa Trung thu, mưa về bất chợt, niềm vui bị “giảm nhiệt” chút xíu những đứa trẻ lại cuống cuồng cong người xuống vừa chạy vừa che đèn vì sợ bị nước lọt vô, làm bong đi lớp giấy ngũ sắc dán keo, lồng đèn sẽ bị hỏng.
Hò hét mệt cũng đến lúc... phá cỗ. Cỗ ở đây chủ yếu là cây nhà lá vườn của mỗi gia đình gom góp. Này là bưởi, hồng, ổi, táo, thị... quả nào quả nấy tươi roi rói và thơm phưng phức. Có năm, “sang” hơn thì được ăn bánh dẻo, bánh nướng. Nhưng đều là “made in... mẹ”. Ăn bánh made in mẹ ngon chẳng kém bánh mua ở tiệm lộng lẫy bởi ngoài nguyên liệu chính mẹ còn gửi cả tình thương yêu bao la ngọt ngào vào trong mỗi chiếc bánh. Và đó cũng là loại bánh đặc biệt nhất trong những mùa Trung thu của đời người.
Ánh trăng thì vẫn chung tình, sáng tròn vằng vặc mỗi độ Trung thu về. Duy, có chăng là sự khác lạ về cách thức chơi, thưởng thức Trung thu từ người lớn đến trẻ con. Cái gì cũng mua sẵn trên thị trường. Âu đó cũng là quy luật cuộc sống trong thời đại mở cửa, hiện đại hóa. Thế nhưng với những người hoài cổ, vẫn tiếc nhớ những mùa Trung thu xưa. Bao nhiêu mùa trăng qua đi, lê bước chân qua nhiều miền đất của cuộc sống mưu sinh, mỗi dạo Trung thu về, dù ở đâu, vẫn thấy lòng rộn lên cái háo hức của thời con trẻ muốn rình rang chạy theo tiếng trống.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài
Phật pháp và cuộc sốngKhi trái tim chưa đủ đầy, nó sẽ yêu bằng mong muốn được lấp đầy. Khi trái tim chưa đủ tỉnh sáng, nó sẽ yêu bằng nỗi sợ và hờn ghen. Và ta không biết rằng đó chính là nguyên nhân khiến mọi thứ trở nên nặng nề: ta đang đặt vào người khác một nhiệm vụ không ai có thể làm thay ta đó là nhiệm vụ làm cho chính ta hạnh phúc.
Tuỳ bút: Thiền định
Phật pháp và cuộc sốngTrong một lần trò chuyện về những chương trình trên màn ảnh truyền hình, một anh bạn thân bày tỏ với tôi, là có một chương trình anh rất thích, nhưng anh lại dị ứng với người dẫn chương trình nên không bao giờ anh xem. Anh nói với tôi anh ghét cái vẻ cao ngạo, trịch thượng của “cái thằng cha” dẫn chương trình đến nỗi anh không muốn mở cái kênh đó ra, chứ không phải đợi mở ra thấy cái mặt đáng ghét mới tắt máy, dù trong lòng anh rất thích chương trình đó. Cái ghét nó lấn át cả cái yêu, làm cho anh có chút khó chịu, không biết làm sao mà giải quyết. Và cho đến bây giờ, điều đó vẫn còn làm cho anh không được thoải mái chút nào.
Đại đức Thích Khải Tuấn tán thán Hoa hậu Hương Giang
Phật pháp và cuộc sốngChiều 19/11, phần thi Trang phục dân tộc - National Costume của Miss Universe 2025 đã thu hút sự theo dõi của hàng triệu khán giả toàn cầu.
Thiên thu vừa chợp mắt
Phật pháp và cuộc sốngMọi chấp đều rời rã/ Như sương tan ngọn đồi/ Một niệm buông trọn vẹn/ Trời hiện giữa lòng người...
Xem thêm














