Thứ ba, 19/12/2023, 15:27 PM

Tôi đã đi tu như thế đó…

Khi tôi 16, tôi còn là thằng lông bông chỉ biết phá làng phá xóm, bỏ dở chuyện học hành đồng nghĩa với việc bỏ đi công danh sự nghiệp mai sau.

Tôi đã làm cho mẹ khóc rất nhiều, “không hiểu sao mình có thể sinh ra một đứa nghịch tử như nó!” - đó là suy nghĩ của ba mẹ tôi khi ấy. Thuở đó, tôi hay hái trộm mấy trái xoài, quả ổi, hay đi đánh bi-da về khuya rồi nổi hứng chọc mấy con chó dữ hàng xóm rượt chạy cho vui. Vậy đấy! Tôi đi tới đâu cũng bị người ta dè chừng. 16 tuổi tôi là đứa không ra gì trong con mắt thiên hạ.

19 tuổi, tôi quyết định xuất gia học Phật. Tôi đến với thầy trong buổi sáng nắng đẹp trời. Tôi quỳ lạy thầy mà trong lòng dâng lên cảm xúc rất khó tả thành lời, trăm ngàn lần tôi cũng không thể quên được lần đầu tiên gặp gỡ ấy, lần đầu tiên tiếp xúc với một vị thầy mà kể từ đây về sau mình sống với tư cách một người con.

“Cạo sạch mái tóc/ Nguyện cho chúng sanh/ Dứt hết phiền não/ Độ thoát cho đời”. Tôi chắp tay quỳ nơi chánh điện, trước quý thầy trong tu viện, miệng lẩm nhẩm đọc theo sư phụ những câu kệ đó. Từng sợi tóc bướng bỉnh lần lượt rơi xuống sàn theo từng tiếng khóc của mẹ. Thế là từ nay tôi chính thức làm con cửa Phật, nương theo thầy xuất gia tu học.

tung-kinh-2-1443

Khi ở ngoài nhìn vào, tôi chỉ nghĩ đơn giản đi tu là thức khuya dậy sớm, tụng kinh gõ mõ, cuộc sống thanh bần với tương chao... Nhưng khi là người trong cuộc rồi, tôi mới vỡ lẽ ra đi tu nào đâu chỉ có vậy. Con đường tu gian nan trăm ngả, lắm bề chướng duyên, thử thách đủ điều, tuy vậy tôi vẫn phải luôn luôn cố gắng giữ vững niềm tin nơi đạo, vượt qua bao sóng gió nơi chốn thiền môn. Vì tôi biết rằng, để tôi đến được với con đường này, ba mẹ tôi đã phải chấp nhận và hy sinh rất nhiều. Và cả “sư chị” tôi cũng đã rất vất vả mới có thể gởi tôi cho sư phụ.

Chính vì vậy, tôi không dám nghĩ đến... dù chỉ một niệm thoái chuyển....

Thầy để cho tôi một chỏm tóc trên đầu. Thầy dạy đó là những trần lao phiền não còn sót lại trong tôi. Thầy bảo tôi cứng lắm “hệt như rễ tre vậy!”, nhưng nhờ sự dạy dỗ của thầy mà giờ đây “cái rễ tre ấy cũng dần dần chịu mềm ra”. Thầy tôi hay bảo: “Nuôi mấy chú ngày cơm ba bữa thì rất dễ, nhưng giáo dục mấy chú trở thành người hữu dụng cho Phật pháp thì khó hơn là bắc thang lên trời...”. Khó như vậy, mà thầy cũng phải dấn thân thì tôi nào dám...

Lắm lúc tôi làm thầy buồn, vì những ngây thơ vụng dại của “anh chàng” tuổi mới lớn muốn được thể hiện mình. Những lúc ấy thầy không đập tôi bằng “cây roi phép tắc” mà thầy dạy tôi bằng ngôn ngữ của người cha đối với người con trai không chịu nghe lời, và của người thầy với đứa học trò phạm lỗi.

Thầy phân tích phải trái, đúng sai cho tôi hiểu, kèm theo đó là lời trách mắng nhẹ nhàng mà tựa như dao cứa vào tim đứa con hư là tôi. Những lúc ấy tôi chỉ biết im lặng, im lặng để nhìn lại mình, để sửa chữa sai lầm đã gây ra.

Tôi cũng hiểu rằng, ngay lúc bị la đó là lúc thầy trò hiểu nhau hơn và xích lại gần nhau hơn nên tôi không buồn thầy vì sự nghiêm khắc cũng như lời dạy dỗ ân cần đó…

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Ý kiến của bạn

Tập điều chỉnh chính mình khi phát hiện mình bất ổn

Góc nhìn Phật tử 08:54 03/12/2024

Này bạn, khi tâm trạng rơi vào trạng thái bất ổn, uể oải, hoặc cảm giác như năng lượng tích cực trong ta đã cạn kiệt, việc đầu tiên cần làm là ý thức rõ ràng về tình trạng của mình.

Tôi tin nhân quả

Góc nhìn Phật tử 13:57 02/12/2024

Từ ngày tôi biết đến Phật pháp, câu kinh dạy về nhân quả: “Muốn biết cái nhân trước, hãy nhìn sự thụ hưởng ở hiện tại. Muốn biết cái quả sau, hãy nhìn việc làm hôm nay” luôn khắc sâu trong tâm trí tôi.

Truyện ngắn: Hương từ chữ bay ra…

Góc nhìn Phật tử 11:17 02/12/2024

Mẹ về hưu sau mấy chục năm lăn lộn với nghề. Ngày đi làm cuối cùng để chia tay đồng nghiệp, mẹ mang về một bó hoa nhỏ và mấy tấm bằng khen đạt giải thưởng báo chí toàn quốc trong nhiều năm.

Phép mầu từ việc niệm danh hiệu Đức Phật Dược Sư

Góc nhìn Phật tử 09:54 02/12/2024

Là một Phật tử, tôi luôn tin rằng lời dạy của Đức Phật không chỉ là lý thuyết, mà còn là nguồn năng lượng nhiệm mầu, giúp chúng ta vượt qua những khổ đau và tìm thấy an lạc trong cuộc sống.

Xem thêm