Thứ tư, 24/04/2019 11:03 (GMT +7)

| Hà Nội 34°C /57%

Tịnh Độ tông
DỮ LIỆU

Tông vào xe bò và màn thoát chết kì lạ nhờ niệm Phật

Tôi ở đây đã chứng kiến nhiều vụ tai nạn ở con dốc này chỉ vì mấy con bò đó. Chưa thấy ai ngã mà không phải đi cấp cứu cả. Mẹ con nhà này thoát nạn thật là không thể tin được. Tông mạnh kinh khủng như thế mà lại chẳng hề hấn gì.

Audio

Tai nạn giao thông vẫn luôn trực chờ mỗi người trên mọi cung đường. Không ai có thể đảm bảo an toàn 100%, vì luôn có những tình huống bất ngờ xảy ra không sao xử lý được và buộc phải nằm lại mãi mãi ngay cả với những người có bề dày kinh nghiệm lái xe. Ấy thế mà Nhiên đã gặp phải một tình huống như thế ngay trong lần đầu cầm lái…

Tên đầy đủ của cô là Nguyễn Thị Ngọc Nhiên, pháp danh Nguyên Hằng, sinh năm 1992, ở Cam Lâm, Khánh Hòa. Cô lớn lên trong một gia đình Phật tử, từ nhỏ đã theo mẹ tu tập được nhiều năm, và cũng không ít lần gặp được những linh ứng vi diệu nhờ niệm Phật.

Khoảng hơn chục năm trước, hôm đó, hai mẹ con Nhiên sắp xếp công việc, chở nhau về Cam Hòa thăm nhà ngoại trên chiếc xe máy của gia đình. Nhiên khi đó còn chưa biết đi xe, nên người chở là mẹ cô. Chiếc xe Wave bon bon chạy qua một con đường bằng phẳng, một lúc sau thì tới đoạn đường Tân Hải. Khác với những đoạn trước, chỗ này người ta đã rải nhựa đẹp đẽ, dẫn vào con đường trong làng.

Bị điếc hơn mười năm, chỉ nghe được tiếng niệm Phật

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu không phải Nhiên tự dưng nổi hứng đòi tập lái xe khi đi đến đoạn đường rải nhựa này. Mà run rủi sao mẹ Nhiên cũng đồng ý ngay lập tức, mặc dù con gái chưa một lần cầm lái. Thế là Nhiên loi choi lên ngồi yên trước, mẹ cô xuống yên sau.

“Lần đầu tiên được ngồi ở vị trí của người lái xe thật là oách.”

Nhiên nghĩ thầm, chỉnh lại lưng cho thẳng và ngay ngắn, hai tay bắt đầu vịn ga, khuôn mặt tỏ vẻ chuyên nghiệp nhưng có phần chậm rãi. Nói là chuyên nghiệp cho oai chứ thực ra mẹ cô đã cài số và đề máy sẵn. Việc của Nhiên chỉ là ngồi lên xe, vặn ga, rồi đi.

Hồi hộp và có phần phấn khích, Nhiên không những tập lái mà còn chở mẹ ở đằng sau, cứ thế xe đi một cách từ từ và chắc chắn.

“À hóa ra lái xe cũng đâu khó lắm đâu”.

Nhiên thầm nhủ trong lòng, cảm thấy sung sướng vì khả năng lái xe mà tự cô cho rằng không hề kém tệ. Thường ngày Nhiên có thói quen niệm Phật mỗi khi ngồi yên sau, nhưng hôm nay vì tập trung vào việc lái xe nên cô quên niệm Phật. Chỉ có mẹ cô ngồi đằng sau vẫn luôn nhắc nhở cô đánh lái và niệm Phật nho nhỏ trong miệng suốt quãng đường.

Nhiên đi chậm rãi, khá vững tay lái trên con đường nhựa bằng phẳng. Khuôn mặt cô tỏ vẻ hết sức thích thú trong vai trò người cầm lái, rồi bỗng nhiên biến sắc bất ngờ. Mắt chữ A, mồm chữ O, Nhiên giật mình khi ngay trước mặt mình là một đoạn đường dốc ngược. Thậm chí nhìn bằng mắt thường, đoạn dốc đó gần như dựng đứng. Chả những dốc như thế, nó còn vừa có độ cua ngoằn nghoèo rất trái khoáy.

Trong giây lát, nhìn thấy người đi xe đạp ngay đằng trước vừa lao xuống với tốc độ nhanh hơn cả một chiếc xe máy mà không cần đạp. Nhiên chợt nhận thấy sự nguy hiểm đáng sợ đang sắp xảy ra với tay lái chập chững của mình.

Lấy hết can đảm, Nhiên cứ thế đưa lái thẳng xuống con dốc dựng đứng đó, lao nhanh vun vút được tới nửa dốc bình yên vô sự. Nhiên lấy lại được chút bình tĩnh so với lúc mới nhìn thấy con dốc, nhưng chưa kịp hoàn hồn thì ôi thôi, cái gì ở trước mắt thế này.

Chưa kịp định hình, mẹ Nhiên từ phía sau hét lên:

– Con ơiiiii, một đàn bò, tránh ra, thắng xe đi connnnn! 

Trời ơi, chiếc xe máy đang lao vun vút theo chiều dốc, gặp ngay một đàn bò gần hai mươi con đi ngang đường. Chúng lững thững xuất hiện một cách bất ngờ, mỗi con rẽ một hướng, đi chẳng có hàng lối gì cả. Nhiên dù có phản ứng nhanh cũng không biết tấp xe vào đâu để tránh khỏi những con bò vô tổ chức này.

Mẹ bảo phải thắng xe, đúng rồi, sao Nhiên không nghĩ ra nhỉ. Nhưng mà thắng xe bằng cách nào, cái này thì Nhiên chưa được học, mẹ cũng quên không dạy cho cô khi bắt đầu cầm lái. Tinh thần hai mẹ con bắt đầu hoảng loạn, không kiểm soát được gì nữa. Mẹ Nhiên bất giác niệm Phật rất to và gấp gáp, như thấu tới tận trời xanh:

– A Di Đà Phật! A Di Đà Phật! A Di Đà Phậtttttt !!!

Nhiên khi ấy đã mất bình tĩnh thật sự, mẹ cô càng hét to, cô càng hoảng loạn, bất giác tay cô lại càng vặn ga mạnh hơn. Cho tới khi chỉ còn cách đàn bò chưa đầy hai mét… Rầm một cái! Chiếc xe phóng như bay đâm thẳng vào thân một con bò đang ngơ ngác.

Có lẽ do cơ thể bị chấn động quá mạnh nên hai mẹ con bất tỉnh nhân sự ngay sau đó và chẳng còn biết gì nữa. Cho tới một lúc sau, cũng chẳng rõ là khoảng thời gian bao lâu, hai mẹ con dần tỉnh lại, đầu óc choáng váng, vừa mở mắt thì thấy quang cảnh trước mặt vẫn còn lờ mờ, sầm tối, dần dần mới thấy rõ nét và sáng sủa trở lại.

Nhiên đưa mắt nhìn xung quanh, thấy mình nằm lọt thỏm trong một cái hố cát ở bên bãi đất trống phía trong lề đường. Thật kỳ diệu, nó là cái hố cát duy nhất quanh đây, còn lại khắp xung quanh toàn lổn nhổn những tảng đá chẻ rất to, có cả đá sỏi và cây cỏ đầy gai góc, rồi sực lên cả mùi phân bò lẫn rác rưởi thật là khó ngửi. Nếu đi chân đất lên cũng đau rát chứ đừng nói ngã lên đó chỉ có nát người.

Nếu không phải Nhiên rơi vào cái hố cát này, mà thay vào đó chệch đi chỉ một gang tay thôi, thì có lẽ đã không còn sống mà tỉnh lại như thế này được nữa. Đứng dậy kiểm tra, may mắn làm sao, Nhiên chỉ bị trầy xước một chút ở chỗ cùi chỏ tay không đáng kể.

Thấy Nhiên tỉnh lại, người dân xung quanh chạy lại đỡ cô ngồi dậy.

– Tôi ở đây đã chứng kiến nhiều vụ tai nạn ở con dốc này chỉ vì mấy con bò đó. Chưa thấy ai ngã mà không phải đi cấp cứu cả. Mẹ con nhà này thoát nạn thật là không thể tin được. Tông mạnh kinh khủng như thế mà lại chẳng hề hấn gì. – Một người dân chứng kiến từ đầu đến cuối vừa đỡ cô dậy vừa nói.

Lúc này Nhiên mới hoàn hồn, lập tức đưa mắt khắp bốn phía tìm mẹ. Thật may mắn chẳng khác gì cô, mẹ Nhiên bị hất mạnh nhưng lại rơi trúng vào một đống rơm mềm mại giữa một bãi đất đầy đá sạn gồ gề chẳng kém chỗ Nhiên.

Tất cả mọi người chứng kiến ở đó đều không thể lý giải nổi sự thoát nạn hy hữu này. Với sức tông mạnh và người bị văng đi xa như thế, chỉ có chết chứ sống làm sao được. Vụ tai nạn xảy ra ở giữa đường, nhưng cả hai mẹ con lại bị văng cách xa cả 20 mét chứ không ít, táp vào bãi đất bên trong sâu lề đường, và lại rơi trúng vào bãi cát và đống rơm không hề hấn gì. Đúng là có lý giải thế nào họ cũng không hiểu được sự may mắn quá sức tưởng tượng đó.

Còn đối với mẹ con Nhiên, sau khi đã bình tĩnh trở lại, xâu chuỗi lại sự việc thì cả hai đều hiểu ra, đó không phải là may mắn, mà là nhờ công đức niệm Phật trên cả quãng đường của mẹ và cả quá trình tu tập theo Phật Pháp hàng ngày của hai mẹ con mà thoát nạn. Mẹ Nhiên là người ăn chay trường, tụng kinh, niệm Phật hàng ngày. Bản thân Nhiên cũng rất tinh tấn hành trì Phật Pháp và đã không ít lần thoát chết nhờ niệm Phật. Phật Pháp đã sinh ra Nhiên một lần nữa, thật chẳng sai.

Tĩnh Như, viết lại từ lời kể của Nguyễn Thị Ngọc Nhiên. 

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Cùng Phatgiao.org.vn lan toả Đạo Pháp.

Ý kiến của bạn

Không cần xem phong thủy, có lòng tốt ắt ở nơi phúc địa

Phật pháp và cuộc sống 15:40 09/05/2024

Thầy phong thủy hỏi: “Vì sao anh biết vẫn còn đứa trẻ khác ở phía sau?”. Anh nhún vai trả lời: “Trẻ con nếu không nô đùa với nhau thì sẽ không vui vẻ đến thế”. Thầy phong thủy giơ ngón tay cái lên tán thành: “Anh đúng là người có tấm lòng lương thiện”.

Sự gắn bó với Tanha (Ái dục) là nguồn gốc của đau khổ và bất hạnh

Phật pháp và cuộc sống 13:50 09/05/2024

Ái dục, hay còn gọi là Tanha trong ngôn ngữ Phạn, là một khái niệm quan trọng trong đạo Phật, đề cập đến sự thèm khát và khao khát của con người.

Nghĩa tình bạn đạo

Phật pháp và cuộc sống 09:00 09/05/2024

Ông Xuân Sang cầm ba túi quà được bọc trong bao ny lông màu đen bước vào nhà tôi với một nụ cười chúm chím như mọi lần, nụ cười mang thương hiệu Xuân Sang khó có thể lẫn vào ai được. Thấy cô y sĩ đang chuyền nước cho tôi, ông đưa mắt nhìn tôi như muốn hỏi tình hình sức khoẻ.

Chuyến xe cuộc đời

Phật pháp và cuộc sống 16:33 08/05/2024

Cuộc đời xem khác gì đâu/ Tựa như đáp một chuyến tàu dạo chơi/ Lên tàu rồi lại xuống thôi/ Đôi khi tai nạn ít người tránh qua;

Xem thêm