Trì niệm danh hiệu Địa Tạng Bồ tát, bệnh lâu năm không thuốc mà tự khỏi
Dung Tông Tố bị bệnh tê liệt, có người gọi là phong thấp, chữa trị đã nhiều, nhưng vẫn không thấy hiệu nghiệm. Mỗi khi gặp thời tiết biến đổi, bệnh lại phát ra, chân tay sưng lên, đi lại bất tiện, xương cốt trong mình rất là đau nhức khổ sở.
Cuộc sống của Dung Tông rất khó khăn, không nơi nương tựa, có tiền đâu mà chữa trị, khổ nỗi bệnh tình cứ triền miên, đau khổ vô cùng. Trăm đường suy nghĩ lo toan, chợt nghĩ chỉ còn cách cầu khấn xin Phật, Bồ Tát rủ lòng từ bi, gia hộ cho nghiệp chướng mau được tiêu trừ, bệnh tật chóng khỏi. Dung Tông Tố liền thành tâm khẩn nguyện Quan Âm và Địa Tạng Bồ Tát. Hằng ngày bà quy định thời khóa, một lòng trì niệm không bỏ ngày nào.
Lễ bái, tụng kinh Địa Tạng, bệnh lạ hơn mười năm không thuốc thang mà tự khỏi
Một tháng sau, vào một đêm bà nằm mơ thấy mình đến một nơi, có một căn nhà chia làm hai gian, ngăn cách trong ngoài. Có hai người cao lớn, mỗi người ở một gian nhà. Dung Tông Tố không hiểu nên đi thẳng vào gian nhà phía sau. Một người cao lớn đứng lên, như muốn làm điều gì đó...Tông Tố tiến đến gần, người đó mỉm cười hỏi rằng:
“Cô bị chứng bệnh gì?”
Tông Tố nói thực rằng:
“Bệnh phong thấp, đau các khớp xương, không có tiền chữa trị”.
Vị cao lớn đó mỉm cười không nói gì, ngồi trên ghế dựa, đoan nghiêm chẳng động. Bỗng vị ấy nói rằng:
“Tốt hơn hết là đừng uống trà”.
Chỉ nói một câu đó thôi...
Tông Tố bèn cáo từ lui ra, tỉnh giấc thì ra là một giấc mộng, nằm mơ là chuyện rất thường, không lấy làm lạ nên Tông Tố cũng chẳng để ý.
Thấp thoáng đã hơn một tháng, thật là có sự linh nghiệm, bà suy nghĩ tại sao người cao lớn đó lại nói như vậy, thì ra Tông Tố có chứng nghiện uống nước trà, mà lại thích uống trà đặc. Tuy không nhớ đến lời nói trong mộng, nhưng mỗi khi uống trà thì có cảm giác lạ lùng, mấy lần mới thấy lời nói trong mộng quả có ý nghĩa. Vì mỗi khi uống trà thì thấy bệnh lại phát ra. Nếu uống nước sôi thì thấy bệnh nhẹ đi. Cứ vậy mà thử nghiệm hoài, mỗi lần đều đúng cả.
Từ đó không dám uống trà nữa, thường uống nước sôi mà thôi. Chẳng bao lâu, bệnh lặn khỏi hẳn. Từ đó không còn đau đớn nữa. Thật là lạ lùng! Trong Kinh sách viết rằng: “Thuốc A Dà La chữa khỏi vạn chứng bệnh...”, lời nói quả không sai. Nay ghi lại để báo Phật ân, và cho những bệnh nhân được hiểu thấu.
Trích "Địa Tạng Bồ Tát Bản Tích Linh Cảm Lục" - Ấn Quang Đại Sư Giám Định.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Cuộc đời vô thường, bướm hoa chỉ là huyền ảo
Tư liệu 09:46 14/11/2024Sự sống và cái chết, sinh lão bệnh tử là sự tuần hoàn không thể thay đổi được của quy luật tự nhiên, là lẽ thường ai cũng phải trải qua. Quan niệm cuộc đời là huyễn ảo một lần nữa được đề cập tới trong bài kệ “Thị tật” - “Dạy khi có bệnh” của Thiền sư Giác Hải khi răn dạy đệ tử.
Tất cả các pháp đều từ tâm sinh
Tư liệu 13:19 13/11/2024Trong bài kệ cho đệ tử Cảm Thành, Thiền sư Vô Ngôn Thông mong muốn đệ tử giác ngộ vô thường và nhận biết cái chân thật để từ đó tùy căn cơ mà chú tâm vào việc truyền dạy Phật pháp.
Tâm thiền bình an trong tuyệt tác “Ngư nhàn” của Thiền sư Không Lộ
Tư liệu 09:36 13/11/2024Thiền sư Không Lộ là một hiện tượng thi ca độc đáo trong dòng thơ thiền Việt Nam. Bài thơ “Ngư nhàn” – “Cái nhàn của ngư ông” được giới chuyên môn đánh giá là sự cất cánh của một tâm hồn thi sĩ.
Từ bi thôi chưa đủ, cần có trí tuệ dẫn dắt
Tư liệu 11:46 10/11/2024Nếu Từ bi mà không có Trí tuệ thì sao? Từ Bi vô nguyên tắc và mù quáng thì chỉ đem lại những tác dụng tiêu cực. Cho nên nói, chỉ có Từ bi thôi thì chưa đủ mà cần phải có Trí tuệ để dẫn dắt.
Xem thêm