Trở về nhà
Mỗi lần tôi đóng cửa lại, kéo vali đi trên con đường đầy những ánh đèn xa lạ, tôi luôn tự nhủ: “Rồi một ngày, mình sẽ trở về.” Nhưng ngày ấy tưởng chừng như xa vời, nơi mà tôi không biết liệu mình còn có thể quay lại nữa hay không.
Cuộc sống ở thành phố đông đúc này, với những nhịp điệu hối hả và tiếng ồn không dứt, làm tôi dần cảm thấy kiệt sức.
Những ngày đầu tiên, tôi đã cố gắng rất nhiều, học cách tồn tại giữa những áp lực công việc và sự cô đơn. Những mơ ước, hoài bão thời trẻ như những ngọn lửa cháy bỏng đã thôi thúc tôi rời xa vòng tay gia đình, rời xa mái nhà quen thuộc để tìm kiếm điều gì đó to lớn hơn. Nhưng rồi, giữa những cuộc chạy đua không hồi kết với thời gian và những bộn bề của cuộc sống, tôi nhận ra rằng, thứ tôi tìm kiếm suốt bao lâu lại không nằm ở những ánh hào quang xa xôi, mà ở chính nơi tôi đã từng rời đi – “nhà.”
Ảnh minh hoạ.
Những ngày tháng rong ruổi nơi đô thị, tôi đã gặp không ít va vấp. Những lần thất bại, những lần bị tổn thương bởi những lời nói vô tâm, hay những cuộc gặp gỡ chóng vánh, tất cả đã khiến tôi chợt hiểu ra rằng, cuộc sống này không dễ dàng như tôi từng nghĩ. Tôi nhớ về những bữa cơm giản dị mà ấm áp, về tiếng cười của cha mẹ, về căn phòng nhỏ xinh nơi tôi từng an yên sau những ngày mệt mỏi.
Tôi quyết định trở về. Con đường trở về không dài nhưng trong lòng tôi lại rối bời. Tôi sợ rằng liệu sau ngần ấy thời gian, tôi có còn tìm thấy sự ấm áp, yên bình mà tôi luôn khao khát hay không. Nhưng rồi, khi cánh cửa cũ kỹ mở ra, mùi thơm của cơm nhà và hình ảnh mẹ đứng đợi nơi ngưỡng cửa làm tim tôi nghẹn ngào. Những ký ức tuổi thơ ùa về như một cơn sóng, nhấn chìm mọi âu lo và mệt mỏi.
Về nhà, tôi không cần phải tỏ ra mạnh mẽ hay che giấu những nỗi đau. Tôi có thể là chính mình, yếu đuối và dễ tổn thương. Ở đây, tôi không bị đánh giá hay so sánh. Ở đây, tôi được yêu thương một cách vô điều kiện, dù thành công hay thất bại, dù vui hay buồn.
Cuối cùng, tôi nhận ra rằng, dù đi đâu, làm gì, nhà vẫn là nơi mà tôi luôn muốn trở về. Nơi đó không chỉ là một không gian vật chất, mà còn là nơi chứa đựng tình yêu thương, là bến đỗ an toàn mỗi khi tôi mỏi mệt giữa cuộc đời. Và điều quý giá nhất mà tôi tìm thấy, chính là sự bình yên trong tâm hồn, điều mà cả thế giới ngoài kia cũng không thể mang lại.
Tôi trở về nhà, trở về với chính mình.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Bồ Tát Quán Thế Âm trong lòng mẹ tôi
Góc nhìn Phật tửLúc đức Phật thuyết pháp ở thành Tỳ Gia Lê, có một người tên là Ca La Việt, được nhìn thấy tôn nhan của Thế Tôn, sinh lòng hân hoan vô hạn, bèn thỉnh đức Phật đến nhà để có dịp thành tâm cúng dường.
Sát sanh và quả báo hiện tiền
Góc nhìn Phật tửTôi sinh ra và lớn lên tại Nha Trang, nơi có bãi biển nổi tiếng dài và đẹp. Nhà tôi không cách xa biển là bao nên thuở bé tôi thường hay xuống biển bơi lội vẫy vùng mỗi ngày, vì thế nên tôi bơi lội rất giỏi. Cũng nhờ bơi giỏi nên tôi thường lặn ngụp dưới làn nước sâu để đâm cá hay cua ghẹ thường xuyên.
Gặp được Phật pháp là đại phước trong đời
Góc nhìn Phật tửCon cũng bắt đầu tìm hiểu về đức Phật A Di Đà với 48 lời đại nguyện và thế giới Cực Lạc của ngài thông qua sách vở và những lời khai thị của các tổ Tịnh Độ tông. Con đã tìm được đường lối tu hành đúng đắn cho mình, đó là pháp môn Tịnh Độ.
Tuỳ bút: Bão ở quê xa
Góc nhìn Phật tửNghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.
Xem thêm














