Thứ tư, 10/07/2024, 21:54 PM

Tuỳ bút: Nhớ nhà

Tình cờ đọc được một tản văn của tác giả Vạn Diệp nói rằng lâu rồi không còn cảm giác nhớ nhà nữa dù chẳng có lý do gì, cũng không thể giải thích được...

Bạn ấy viết rằng: “Lâu lắm rồi tôi không có cảm giác nhớ nhà. Không phải vì quá bận, không phải vì phai nhạt tình cảm với gia đình, không phải vì vô tâm vô tứ,… Tôi thử hơn một lần tìm lý do cho điều đó nhưng không có lý do gì cả. Chính xác hơn là không tìm ra được cho mình lý do thỏa đáng nào. Chỉ đơn giản là lâu lắm rồi tôi không có cảm giác nhớ nhà.

Lâu lắm rồi. Có những thứ mà lâu lắm rồi tôi chưa lặp lại. Tất cả chúng ta ai cũng có những điều đã làm và lâu lắm rồi chưa làm lại, những nơi đã đến và lâu lắm rồi chưa đến lại, những người đã gặp và lâu lắm rồi chưa thấy đâu…”.

Ảnh minh hoạ.

Ảnh minh hoạ.

Câu chuyện không còn nhớ nhà của bạn làm tôi nhớ lời của thằng bạn nối khố ở quê trong một buổi chiều mùng 2 Tết năm nào đó hội ngộ ở quê nhà, rằng Tết mà không còn ba mạ nữa chắc tau cũng chẳng về quê. Bạn tôi nói một cách vô tư thôi và không nghĩ rằng ngồi cạnh nó là tôi đã vắng ba mạ cũng chục năm rồi...

Tôi cũng có lúc tự hỏi với lòng mình rằng mình còn cảm giác nhớ nhà không nhỉ? Không biết nữa, nhưng từ ngày mạ rồi sau đó đến lượt ba đi xa mãi thì nỗi nhớ về nhà của tôi đã khác - mơ hồ và xa vắng...

Về nhà, tôi vẫn thích nhất nằm bên cửa sổ nhìn lên vòm lá xanh sau hè mà nghe lá lao xao, mà ký ức lồng lộng ùa về như gió. Cái ô cửa sổ chếch về phía gió nồm thổi là nơi đặt cái giường của mạ. Sáu anh em tôi đều được mạ cho bú mớm và vỗ về những tiếng khóc ban đầu từ đây rồi lớn lên, đứa trước nhường cho đứa sau chỗ nằm bên mạ. Hồi trước, sau ô cửa là cây ổi. Chừ cây ổi không còn, thay vào là hai cây khế và mãng cầu lá đan vào nhau mà xanh...

Mạ kể lại rằng hồi bé tôi là đứa ưa nhìn cửa sổ nhất, cứ mỗi lần mưa gió đóng cửa lại là cứ khóc thét lên rồi mần nớt chặp lâu mới thôi. Có lẽ, vì ưa nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn lá xanh, nắng vàng, mưa trắng... nên trí nhớ của tôi vẫn còn như in những câu chuyện tuổi thơ. Là hương ổi chín thơm lừng những trưa hè, là cái tổ chim sẻ bị một cơn gió mạnh thổi rớt từ ngọn cau xuống với mấy con chim non mới ra lông ống há mỏ chờ mồi. Nhớ nhất là những buổi trưa, ba mạ đi sang nhà hàng xóm giã ớt, tôi được phân công ở nhà ru em. Tiếng chày giã ớt buổi trưa đều đặn khó nhọc của ba mạ và cái mát dịu của cơn gió nồm đã đưa mấy anh em vào giấc ngủ trưa hè lúc nào không hay…

Cây ổi sau hè là một cây ổi già, vươn cao qua khỏi mái nhà. Sau những cơn mưa giông buổi chiều hoặc buổi tối, ổi chín tới trái vàng thoang thoảng hương. Rứa là hai anh em tót lên cây hái ổi ăn luôn trên cành no đến bỏ cả bữa cơm chiều...

Nhớ cái buổi chiều đầu thu chuẩn bị cho ngày mai theo đò lên Huế trọ học, tôi cứ ngồi bên cửa sổ mà nhìn mưa chảy tràn trên những ngọn lá xanh. Bịn rịn lắm và thiệt tình là không muốn xa nhà, xa ba mạ và mấy đứa em. Rứa mà chừ khi mô cũng vội vã về nhà rồi lại vội vã đi. Cây lá mến thương vẫn xanh tươi vô tư sau ô cửa sổ, nhưng cũng sau ô cửa nhỏ đó lại có những khoảng trống sao mãi mênh mông khiến một gã đàn ông tóc đã hoa râm cũng chông chênh nỗi nhớ...

Phi Tân/Báo Giác Ngộ

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Ý kiến của bạn

Hạnh nguyện độ tha rạng ngời của Đức Phật A Di Đà

Góc nhìn Phật tử 11:35 14/12/2024

Hướng về ngày 17/11 AL, ngày vía kỷ niệm Ngài, là khi những điều thiêng liêng cao cả nhất được tôn vinh, là cơ hội hy hữu để ta hướng tâm về hình ảnh đức Phật, hướng về hình ảnh của một bậc xuất trần thượng sĩ và tam thiên đại thiên thế giới của Ngài.

Tập điều chỉnh chính mình khi phát hiện mình bất ổn

Góc nhìn Phật tử 08:54 03/12/2024

Này bạn, khi tâm trạng rơi vào trạng thái bất ổn, uể oải, hoặc cảm giác như năng lượng tích cực trong ta đã cạn kiệt, việc đầu tiên cần làm là ý thức rõ ràng về tình trạng của mình.

Tôi tin nhân quả

Góc nhìn Phật tử 13:57 02/12/2024

Từ ngày tôi biết đến Phật pháp, câu kinh dạy về nhân quả: “Muốn biết cái nhân trước, hãy nhìn sự thụ hưởng ở hiện tại. Muốn biết cái quả sau, hãy nhìn việc làm hôm nay” luôn khắc sâu trong tâm trí tôi.

Truyện ngắn: Hương từ chữ bay ra…

Góc nhìn Phật tử 11:17 02/12/2024

Mẹ về hưu sau mấy chục năm lăn lộn với nghề. Ngày đi làm cuối cùng để chia tay đồng nghiệp, mẹ mang về một bó hoa nhỏ và mấy tấm bằng khen đạt giải thưởng báo chí toàn quốc trong nhiều năm.

Xem thêm