Im nghe trời đất thở

Khi mặt trời còn e ấp sau màn sương mỏng, khu vườn Phật như một cõi tịnh độ nơi trần thế. Gió nhẹ khẽ lay từng phiến lá, hơi đất ấm còn vương trong mùi cỏ non sau cơn mưa đêm.

Trong không gian ấy, tiếng chim hót như vọng từ xa xưa, khơi dậy nơi lòng người một cảm giác bình an đến lạ. Đại chúng ngồi yên, hơi thở hòa vào nhịp thở của đất trời - nhẹ, sâu và đầy chánh niệm.

Im nghe trời đất thở 1
Thầy Trí Chơn - viện chủ hướng dẫn.

Buổi sáng thiền tọa bắt đầu bằng sự tĩnh lặng. Không ai nói gì, chỉ có tiếng lá rơi và tiếng thở khẽ của những người đang trở về với chính mình. Dưới sự dẫn dắt từ ái của Thầy Viện chủ, mọi người cùng thực tập những động tác vận động chánh niệm. Không phải là những bài thể dục để rèn luyện thân thể, mà là những chuyển động tròn đầy của sự tỉnh thức - nơi thân và tâm gặp nhau, nơi mỗi cử động trở thành một lời cảm ơn đối với sự sống.

Giữa khoảng trời thanh khiết ấy, từng người như cảm nhận rõ hơn dòng năng lượng đang chảy trong mình. Khi bàn tay đưa lên, ta nhận ra đó không chỉ là cử động, mà là lời chào với bầu trời. Khi cúi xuống, ta thấy đó không chỉ là nghi thức, mà là sự tri ân với mặt đất đã cưu mang muôn loài. Cái đẹp của buổi sáng không nằm ở màu nắng hay bóng cây, mà nằm trong sự sống đang được bừng dậy - trong từng hơi thở, trong ánh nhìn chan chứa thương yêu, và trong sự đồng hành lặng lẽ của những người cùng nhau đi trên con đường tu học.

Có những lúc, ta tưởng như nghe thấy tiếng đất thở - rất khẽ mà sâu. “Im nghe trời đất thở, cho hoa nở bướm bay…” - câu thơ ấy không chỉ là lời tả cảnh, mà là lời nhắc về cách sống. Khi tâm tĩnh lặng, ta nghe được điều vô thanh. Khi lòng mở ra, ta thấy được điều vô hình. Hơi thở của đất trời là hơi thở của chính mình, và khi ta biết lắng nghe nó, ta sẽ nhận ra rằng hạnh phúc chưa từng rời xa.

Cuộc sống hiện đại khiến con người dễ bị cuốn vào những âm thanh ồn ã và dòng chảy gấp gáp. Ta chạy theo những dự định, những kế hoạch, những giấc mơ chưa kịp thành hình. Ít ai dừng lại để lắng nghe một chiếc lá rơi, hay cảm nhận giọt sương đang tan trên kẽ lá. Thế nên, “im nghe trời đất thở” cũng là một lời nhắc - hãy dừng lại, hãy cho tâm một khoảng lặng. Trong khoảng lặng ấy, mọi xáo động sẽ tự nhiên lắng xuống, như mặt hồ trở về phẳng lặng sau cơn gió.

Ngồi yên, ta nhận ra rằng những điều lớn lao đều bắt đầu từ những điều nhỏ bé: một hơi thở sâu, một nụ cười nhẹ, một cái nhìn cảm thông. Khi ta thở trong chánh niệm, ta không còn bị quá khứ lôi kéo hay tương lai chi phối. Chỉ còn hiện tại - nơi sự sống đang diễn ra, trọn vẹn và nhiệm mầu. Mỗi hơi thở là một cơ hội để trở về, để làm mới chính mình, để yêu thương hơn và bớt sợ hãi hơn.

Im nghe trời đất thở 2
Quang cảnh buổi thiền tập.

Khi đại chúng kết thúc buổi thiền hành, mặt trời đã lên cao, ánh nắng xuyên qua những tán lá như rưới xuống dòng vàng lấp lánh. Không ai nói với ai, chỉ mỉm cười. Nụ cười ấy an nhiên, hồn hậu, như thể cả vũ trụ đang mỉm cười cùng ta. “Mỉm cười ta ngồi thở, cho khỏe thân tâm này”. Trong khoảnh khắc ấy, người ta hiểu rằng thiền không chỉ là ngồi, không chỉ là hít vào thở ra - thiền là cách sống, là thái độ, là sự hòa điệu giữa thân - tâm - và trời đất.

Có lẽ, hạnh phúc không phải là đi tìm một nơi chốn nào khác, mà là trở về với hơi thở - nơi trời đất vẫn đang thở trong ta từng giây phút. Chỉ cần biết im lặng, lắng nghe, và mỉm cười, ta đã chạm vào điều thiêng liêng nhất của đời sống: sự bình an.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Một mảnh đời

Phật pháp và cuộc sống 20:42 17/11/2025

Hôm nay, tôi đến thăm cô Ba H., người hàng xóm, mới từ bệnh viện Ung bướu. trở về. Dù là thầy thuốc, đã chứng kiến biết bao nhiêu là bệnh tật, chết chóc của đồng loại nhưng tôi vẫn thật sự giật mình vì sự tàn phá của căn bệnh ung thư phổi đối với cô ấy. Nếu không đến tận nhà, tôi chẳng cách nào nhận ra người hàng xóm vốn quen biết bấy lâu.

Hành hương trần thế

Phật pháp và cuộc sống 20:31 17/11/2025

Chúng ta đến trần gian này để làm gì? Theo quan niệm bình thường, kém sáng suốt, thì chúng ta đến trần gian này để tìm kiếm những thực phẩm, của cải của trần gian để hưởng thụ. Mật ngọt của trần gian này nhiều lắm. Nào giàu có, tiếng tăm, quyền lực, tình yêu, gia đình... Rồi sau đó ra đi, bỏ lại buổi tiệc đời cho những người đến sau. Bỏ lại cho người khác với rất nhiều nuối tiếc, chẳng đem theo được gì.

Hạnh phúc thật sự không nằm ở điều kiện bên ngoài

Phật pháp và cuộc sống 19:56 17/11/2025

Sống chết thật ra chẳng có gì là quan trọng cả. Mọi người thường sợ chết, nhưng thử nghĩ xem: chết rồi có mất đi đâu? Chắc chắn là tái sinh thôi.

Người Phật tử đối diện với thất bại ra sao?

Phật pháp và cuộc sống 15:39 17/11/2025

Trong đời sống, thất bại là điều không ai tránh khỏi. Có người thất bại trong công việc, có người vấp ngã trong tình cảm, có người gặp những biến cố tưởng chừng vượt quá sức chịu đựng.

Xem thêm