Không cần phải “vừa vặn” với cuộc đời

Ta ngồi bên hiên nhà, nhìn một chiếc lá rơi. Nhẹ tênh. Vô sự. Không ai đẩy, chẳng ai níu. Gió không giữ nó lại, đất cũng không gọi nó về. Nó rơi xuống như thể đó là chuyện tự nhiên nhất trên đời và ta chợt hiểu ra một điều sống giữa cuộc đời này, ta có thể không vừa với cuộc đời, cũng chẳng dính mắc vào cuộc đời, mà vẫn thương nó vô cùng.

Không cần phải “vừa vặn” với cuộc đời 1
Ảnh minh họa. 

Soi lại cuộc đời

Ta từng nghĩ sống là phải cố gắng vừa vặn với mọi điều như vừa ý người, vừa lòng mình, vừa khớp những kỳ vọng. Nhưng rồi càng cố vừa, ta lại càng chật. Chật trong tâm, chật trong thân. Chật đến nỗi, chẳng còn thấy niềm vui khi tỉnh dậy, chẳng còn rung động khi nghe một bản nhạc, hay nhìn vào mắt một người thân yêu.

Ta từng cố gắng không dính, ta cắt lìa, tách biệt, đi thật xa để tưởng rằng như thế là tự do. Nhưng càng trốn, càng né, ta lại càng bị ràng buộc bởi chính cái mong cầu không bị ràng buộc.

Cho đến một ngày, ta không còn tìm cách vừa, cũng chẳng còn sợ dính. Ta chỉ sống thôi. Thở trong sáng sớm, ngồi yên giữa một chiều mưa, rót một chén trà thật chậm, rồi uống như thể đó là điều quý giá nhất của kiếp người.

Khi ta không cố gắng gắn bó cũng chẳng cố gắng rời xa, một tình yêu thật sâu, thật tĩnh lặng dâng lên. Đó là tình yêu không lệ thuộc. Không đòi hỏi cuộc sống phải thế này hay thế kia. Không cần mọi thứ đúng như ý mình. Chỉ là… yêu vì nó đang là.

Yêu cuộc sống không vì nó hoàn hảo, mà vì nó vô thường. Vì mỗi khoảnh khắc đều là một món quà chỉ xảy ra một lần. Ta trân trọng ngay cả những bất toàn, những đổ vỡ, những ngổn ngang.

Vì chính những điều đó làm nên một kiếp người tròn đầy. Không cần phải “vừa vặn” với cuộc đời, chỉ cần chân thật sống trong từng phút giây là đã đủ đẹp. Không cần tránh né sự “dính mắc”, chỉ cần tỉnh thức để yêu mà không lạc mất chính mình, là đã đủ an yên.

Và khi ấy, ta không còn sống để làm hài lòng cuộc đời cũng chẳng sống để tránh né nó. Ta sống như một chiếc lá rơi trong thảnh thơi, chạm đất trong tự do, và để lại trong không gian một hơi thở của sự tỉnh thức. Ta đã từng sống trọn vẹn và không dính mắc mà vẫn thương cuộc đời này lắm lắm.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Tuỳ bút: Bão ở quê xa

Phật pháp và cuộc sống 10:00 19/11/2025

Nghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.

Chuyện đời khó nói

Phật pháp và cuộc sống 09:37 19/11/2025

Tôi có một cô bạn ở Huế, thường xuyên đi làm từ thiện tại các nhà thương, các trại khuyết tật, trại mù và trao học bổng cho học sinh nghèo ở những vùng xa thành phố. Bất cứ lúc nào, ở đâu cần đến, nếu có thể, cô đều có mặt.

Nghĩ về những người Thầy

Phật pháp và cuộc sống 07:27 19/11/2025

Xin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).

Từ "chẩn đoán bằng định mệnh" đến "bước nhảy xuyên hầm lượng tử"

Phật pháp và cuộc sống 15:43 18/11/2025

Ánh sáng Phật giáo, giải Nobel Vật lý 2025 và hành trình chuyển hóa của hiện tượng Khắc Hưng.

Xem thêm