Không cần phải “vừa vặn” với cuộc đời
Ta ngồi bên hiên nhà, nhìn một chiếc lá rơi. Nhẹ tênh. Vô sự. Không ai đẩy, chẳng ai níu. Gió không giữ nó lại, đất cũng không gọi nó về. Nó rơi xuống như thể đó là chuyện tự nhiên nhất trên đời và ta chợt hiểu ra một điều sống giữa cuộc đời này, ta có thể không vừa với cuộc đời, cũng chẳng dính mắc vào cuộc đời, mà vẫn thương nó vô cùng.

Ta từng nghĩ sống là phải cố gắng vừa vặn với mọi điều như vừa ý người, vừa lòng mình, vừa khớp những kỳ vọng. Nhưng rồi càng cố vừa, ta lại càng chật. Chật trong tâm, chật trong thân. Chật đến nỗi, chẳng còn thấy niềm vui khi tỉnh dậy, chẳng còn rung động khi nghe một bản nhạc, hay nhìn vào mắt một người thân yêu.
Ta từng cố gắng không dính, ta cắt lìa, tách biệt, đi thật xa để tưởng rằng như thế là tự do. Nhưng càng trốn, càng né, ta lại càng bị ràng buộc bởi chính cái mong cầu không bị ràng buộc.
Cho đến một ngày, ta không còn tìm cách vừa, cũng chẳng còn sợ dính. Ta chỉ sống thôi. Thở trong sáng sớm, ngồi yên giữa một chiều mưa, rót một chén trà thật chậm, rồi uống như thể đó là điều quý giá nhất của kiếp người.
Khi ta không cố gắng gắn bó cũng chẳng cố gắng rời xa, một tình yêu thật sâu, thật tĩnh lặng dâng lên. Đó là tình yêu không lệ thuộc. Không đòi hỏi cuộc sống phải thế này hay thế kia. Không cần mọi thứ đúng như ý mình. Chỉ là… yêu vì nó đang là.
Yêu cuộc sống không vì nó hoàn hảo, mà vì nó vô thường. Vì mỗi khoảnh khắc đều là một món quà chỉ xảy ra một lần. Ta trân trọng ngay cả những bất toàn, những đổ vỡ, những ngổn ngang.
Vì chính những điều đó làm nên một kiếp người tròn đầy. Không cần phải “vừa vặn” với cuộc đời, chỉ cần chân thật sống trong từng phút giây là đã đủ đẹp. Không cần tránh né sự “dính mắc”, chỉ cần tỉnh thức để yêu mà không lạc mất chính mình, là đã đủ an yên.
Và khi ấy, ta không còn sống để làm hài lòng cuộc đời cũng chẳng sống để tránh né nó. Ta sống như một chiếc lá rơi trong thảnh thơi, chạm đất trong tự do, và để lại trong không gian một hơi thở của sự tỉnh thức. Ta đã từng sống trọn vẹn và không dính mắc mà vẫn thương cuộc đời này lắm lắm.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Phật của tôi
Phật pháp và cuộc sốngVậy là kể từ ngày ấy, tôi đã bắt đầu đi tìm một ông Phật thật sự có trong mình. Tôi đã đi tìm, cật lực và mệt mỏi. Tôi đã đọc bao nhiêu sách, tôi đã thử áp dụng bao phương pháp.
Ai còn mẹ, xin đừng làm mẹ khóc
Phật pháp và cuộc sốngMỗi độ xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi. Mỗi độ xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần… Bao nhiêu lần nghe hát bài này là bấy nhiêu lần con đã khóc.
Diễn viên Đoàn Minh Tài làm lễ hằng thuận với nữ bác sĩ 10x
Phật pháp và cuộc sốngDiễn viên Đoàn Minh Tài và bạn gái Sunny Đan Ngọc vừa tổ chức lễ Hằng thuận tại chùa, đánh dấu cột mốc quan trọng trong hành trình về chung một nhà, sau màn cầu hôn gây chú ý hồi giữa năm.
Bốn mươi lăm thiện pháp
Phật pháp và cuộc sốngSống với ác hay thiện, trước tiên đó là sự lựa chọn. Sự lựa chọn này tùy thuộc vào năng lượng tuệ tri của mỗi người nhiều hay ít.
Xem thêm














