Mùa Vu Lan, nhớ võ sư Hoàng Thế Phương
Tôi ở thị trấn Giá Rai, một đô thị bé xíu đặt huyện lỵ, được chính quyền thuộc địa đặt ra từ 1918, ven kênh đào 16 cũng có từ thời thuộc Pháp. Tôi sinh năm 1969- Kỷ Dậu- và chuyện cũng chừng 40 năm rồi! Vậy mà tôi vẫn nhớ đúng tên họ của Anh: Hoàng Thế Phương.
Nhà ở hẻm nhỏ xíu xiu lầy lội bẩn thỉu, như những mô tả về khu ổ chuột: những đứa bé đen nhẻm đầu trần chân đất chạy nhảy khi có mưa, tiếng khóc thét và chưởi rủa, đói ăn và...
Chút tương cà chanh ớt đều ra chợ, có một ngõ ngang chùa cao đài ven kênh, sân hơi rộng trấn ngay đầu phố huyện, và anh Hoàng Thế Phương mưu sinh ở đấy, trên sân chùa. Mẹ sai đi mua gì, ngang qua cũng tấp ngồi và về lại... tiếp một lượt! Thành ra tôi học hàm thụ nghề của anh ấy: nghề võ!
Anh Phương biểu diễn một thứ võ nghệ thuần thục, công phu hấp dẫn khiến đám đông tụ tập đông ken vòng trong vòng ngoài dõi theo: quyền cước, khí công, và lý luận nữa! Cứ như một kịch bản nhuần nhị: vận công, tung quyền cước, chém gạch, nuốt kiếm, đập vào thân mình thanh sắt... Chưa hết, còn trò ảo thuật đi cùng! Hất thảy chỉ để bán mấy mòn thuốc gia truyền giá rất rẻ!
Lý luận? Anh nói về nguyên lý cơ thể nam nữ, đạo lý thánh hiền, lẽ ở đời... Đám đông nhập cuộc cùng anh theo từng "chương" của kịch bản công phu.
Mấy năm? Không rõ, song gần như ngày nào tôi - nhóc tỳ - cùng ngồi nghiêm túc nghe xem anh Phương biểu diễn và thuyết giảng "lý luận" của anh, miễn phí vì... chưa mua món thuốc nào!
Anh Phương biểu diễn một thứ võ nghệ thuần thục, công phu hấp dẫn khiến đám đông tụ tập đông ken vòng trong vòng ngoài dõi theo: quyền cước, khí công, và lý luận nữa! (Ảnh minh họa)
Anh Hoàng Thế Phương là một võ sĩ theo một trường phái võ học phương Đông chuẩn mực từ phong cách, tác phong, công phu và đạo đức. Nhân dáng đẹp, rắn chắc, ra đòn dũng mãnh biến hóa, không hề kịch. Giữa sân ở chợ huyện không che chắn, khán giả tứ bề, anh không dụng tiểu xảo kỹ xảo đánh lừa.
Ấn tượng sâu sắc đến độ cùng họ tên anh, chi tiết những màn chém gạch, chặt dừa khô, uốn thanh sắt vào yết hầu... vẫn in ở ký ức rõ rệt như phim!
Tôi không nghe anh nói về danh hiệu, đẳng cấp, thành tích, song ngày nay xem những màn trình làng của chuẩn võ sư Floret ầm ĩ, hay biểu diễn của đặc công, tôi không thấy phần công phu của anh Phương có gì kém cạnh! Anh đánh tốt, gãy gọn, mãnh liệt và đẹp.
Không phấn trắng bảng đen, không học bạ hay lời phê, nhưng "lớp học" của anh Phương đi cùng tôi qua năm tháng thăng trầm, đinh ninh trong lòng một tiếng thầy cao quý cho anh dù tôi vói anh chưa một lần nói chuyện!
Mùa Vu lan theo nghĩa rộng rãi, không chỉ báo ân phụ mẫu, còn là cơ hội tri ân những người ơn trong đời, gọi anh Hoàng Thế Phương một tiếng Thầy trong dịp này tôi thấy hạnh phúc được bộc lộ tình cảm thật của mình, dù đã lâu không nghe tin anh. Qua anh, tôi chạm vào một thứ võ học chân phương lung linh của xứ sở mình, chốn thượng võ trọng đạo đức.
Vu lan, mẹ cha thày cô đã từng viết, nay viết về anh ...
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?
Góc nhìn Phật tửNgoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.
Tâm sen giữa đời
Góc nhìn Phật tửĐời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.
Ký ức ngày khai giảng
Góc nhìn Phật tửSáng nay, ngày 5/9, trên đường đến cơ quan, tôi đi ngang qua một ngôi trường tiểu học. Tiếng trống lễ khai giảng vang lên xen lẫn tiếng nói cười rộn ràng của các em học sinh, âm thanh ấy không chỉ làm bừng lên nhịp sống khu phố, mà còn khẽ gõ nhịp vào trái tim tôi, khiến ký ức tuổi học trò bỗng ùa về như một dòng chảy bất tận.
Phận làm con đừng quên báo hiếu cha mẹ mỗi ngày
Góc nhìn Phật tửBáo hiếu cha mẹ không cần đợi khi trưởng thành, giàu sang mà có thể làm bất cứ khi nào. Bởi thời gian trôi qua, cha mẹ già đi, chúng ta nên yêu thương, chăm sóc cha mẹ từng ngày.
Xem thêm














