Sanh không mang đến, chết không mang theo, cớ sao ta mãi nặng lòng?
Nhiều người có thể giữ mình ở mức vài ba triệu, nhưng có thể thay đổi trước vài ba tỷ. Nhưng cũng có kẻ trước tiền bạc không hề gục ngã, vẫn giữ vững giá trị và bản lĩnh của mình.
Ra đời hai tay trắng, lìa đời trắng hai tay.
Sao mãi nhặt cho đầy, Túi đời như mây bay.
“Dò sông dò biển dễ dò, nào ai lấy thước để đo lòng người”.
Nhưng hãy lấy tiền ra đo, một số lòng người đo được bằng tiền. Nhiều người có thể giữ mình ở mức vài ba triệu, nhưng có thể thay đổi trước vài ba tỷ. Nhưng cũng có kẻ trước tiền bạc không hề gục ngã, vẫn giữ vững giá trị và bản lĩnh của mình.
Tiền bạc là chủ đề rất khó, nên các bạn trẻ cần chuẩn bị một thái độ ứng xử phù hợp để có thể bắt nó làm nô lệ, làm phương tiện để mình đạt được mục tiêu của cuộc đời. Nếu không, nó sẽ trở thành ông chủ, sai khiến mình, khiến mình khổ miết. Rồi lúc chết đi, mới giở nắp quan tài thều thào nói lời cuối, rằng “Ngày xưa tui biết tiền chết không mang theo được như vầy thì tui đã khác. Nói xong đóng nắp quan tài lại rồi chết”
Ảnh minh họa.
Và chuyện kể xưa có Một con hồ ly thấy bồ đào trong vườn kết trái đầy, muốn vào trong ăn một chầu no bụng, nhưng nó mập quá, không chui vào được cái lỗ vào trong vườn. Thế là ba ngày ba đêm nó không ăn không uống để thân thể gầy xuống, cuối cùng cũng chui vào được! Ăn no nê, cảm thấy thỏa mãn, nhưng khi nó muốn rời đi, lại không chui ra được. Bất đắc dĩ đành phải giở trò cũ, lại ba ngày ba đêm không ăn uống. Kết quả, lúc nó đi ra, bụng vẫn giống như lúc đi vào.
Kể xong câu chuyện, Tỷ Phú Chuck Feeney nói:
“Chỗ Thượng Đế ở không có ngân hàng, mỗi người đều là trần trụi sinh ra, cuối cùng cũng đơn độc ra đi, không ai có thể mang theo tài phú và danh tiếng mà bản thân đã đau khổ tìm kiếm cả đời.”
Truyền thông hỏi Chuck Feeney, vì sao ông lại cho đi hết gia tài của mình? Câu trả lời của ông đơn giản và ngoài dự đoán của mọi người! - Ông nói: “Bởi vì tấm vải che tử thi không có túi.”
Trở về với cát bụi
Ai cũng trắng tay vào đời
Rồi lại trắng tay về với đất.
Hơn thua chi, tranh giành chi... Được, mất.
Có nghĩa gì đâu, tất cả phù vân!
Sống để yêu thương, không phải để giận hờn
Không phải để làm đớn đau nhau bằng muôn lời cay độc
Sao không thể hồn nhiên như cỏ cây, chim chóc?
Sao không thể chia nhau cay đắng, ngọt bùi?
Sao không thể vui khi thấy người vui?
Mà lại hân hoan khi mắt người đẫm lệ?
Ai cũng một lần vĩnh viễn chia tay với trời, mây, sông, bể.
Khi xa đời, hành lý có gì đâu?
Ngay cả giọt mồ hôi cũng chẳng thể mang theo.
Cả mơ ước, tình yêu cũng ngậm ngùi để lại.
Hãy yêu thương nhau để ta còn mãi mãi:
Một miền xanh bát ngát phủ chân trời!!!
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Phúc thay ai biết trở về, lắng nghe trọn vẹn cơn mê cuộc đời
Sống an vuiThì ra "quán âm" chính là "lắng nghe bằng tâm". Ngay đây, giữa những xao động của bất an mê mờ và khổ đau biết lắng nghe trọn vẹn chính mình trong yên lặng, không phê phán, không kết luận, không phản ứng tạo tác chính là đang "quán tự tại", cũng chính là đang "hành thâm". Điều đó chỉ có thể xảy ra khi "tâm trí lặng im".
Hãy nuôi dưỡng niềm tin vào bản thân
Sống an vuiĐó chính là lý do tại sao một người có thể đạt được thành công mà người khác không thể. Để hiểu rõ hơn về cách để thành tựu trong bất kỳ lĩnh vực nào mà chúng ta mong ước, chúng ta cần khám phá bí mật của tư duy.
Bất ngờ với cải xoong
Sống an vuiGiàu vitamin A, C, K cùng chất chống oxy hóa, cải xoong được xem là một trong những loại rau có giá trị dinh dưỡng cao nhất, đặc biệt tốt cho tim mạch. Tuy nhiên, không phải ai cũng nên ăn cải xoong thường xuyên.
Đối thoại với cơn giận
Sống an vuiCơn giận không đến từ bên ngoài. Nó khởi lên bên trong ta, khi một điều gì đó không diễn ra như mong muốn, khi cái tôi bị chạm đến, khi nỗi sợ hay tổn thương cũ bị đánh thức. Nhưng vì quen đổ lỗi, ta thường nói: “Tôi giận vì anh”, “Tôi giận vì chuyện đó”. Thật ra, người khác chỉ là cái duyên. Gốc của cơn giận nằm ở chính tâm mình.
Xem thêm














