Thứ tư, 24/04/2019 11:03 (GMT +7)

| Hà Nội 34°C /57%

Tịnh Độ tông
DỮ LIỆU
Thứ năm, 05/10/2017, 17:04 PM

Tôi đi nhặt xác… "2000 thai nhi”

Ngoài 2000 thai nhi được cậu sinh viên 19 tuổi tìm kiếm và đưa về chôn cất, liệu ngoài kia với rất nhiều phòng khám tư nhân, còn bao nhiêu em bé tội nghiệp bị xem như “rác thải” sinh hoạt như thế? Và tôi băn khoăn một điều, trong tâm trí của những đấng sinh thành, có ai còn một lần nhớ đến giọt máu của mình hay không?

“Tôi đi nhặt xác…” – Cậu sinh viên 19 tuổi và hành trình nhặt 2.000 thai nhi trong túi rác trước cửa phòng khám, đây là bài báo được nhiều bạn đọc quan tâm và chia sẻ trong thời gian gần đây trên các trang mạng xã hội.

Trong đoạn clip phóng sự ngắn về những túi rác bí ẩn bị vứt ra từ phòng khám thai ở Hà Nội, có nhắc đến A – tình nguyện viên trẻ tuổi trường Y với câu chuyện cậu sinh viên thường đi thu nhặt những thai nhi bị bỏ rơi rồi mang về khâm liệm và chôn cất. 

Mọi chuyện bắt đầu lần đầu tiên tại một phòng khám tư nhân ở tỉnh Nam Định, cậu đã chứng kiến một cảnh tượng mà có lẽ đến tận sau này vẫn chẳng thể nào nguôi ám ảnh.

Một thứ gì đó không rõ hình thù vừa bị vứt bỏ hết sức tàn nhẫn vào nhà vệ sinh, không phải rác thải y tế cũng chẳng phải những túi đồ cũ. Bạn có tưởng tượng được không, đó là… một thai nhi còn đỏ hỏn bị nạo hút. Cậu sững sờ trước sinh linh bé nhỏ đó! Thật đáng thương biết bao, bởi nếu đã không được sống thì ít nhất cũng nên có một chỗ an nghỉ đàng hoàng. Lần đầu tiên trong đời, cậu cầm trên tay một hài nhi, sự thương cảm lấn át chút cảm xúc ám ảnh ban đầu. Có chút gì đó vừa ám ảnh vừa trăn trở trước việc nhiều người nhẫn tâm chối bỏ những bé con chưa thành hình thay vì cố gắng cho các em một cơ hội được sống. 
 Ảnh minh họa (Nguồn: Internet)
Chính vì điều đó, cậu đã quyết định làm một điều quái gở mà ít ai nghĩ đến: nhặt và chôn xác thai nhi bị vứt ra từ các phòng khám, cho các em một chỗ an nghỉ của riêng mình thay vì bị cuốn theo dòng nước xả nơi nhà vệ sinh lạnh lẽo hay bị thẳng tay quẳng vào thùng rác hôi hám như một thứ rác thải. Nhiều người gọi cậu là kẻ ngớ ngẩn, kẻ tâm thần chỉ biết “ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng” nhưng tôi xin dành cho người sinh viên 19 tuổi ấy tất cả sự kính trọng mà tôi có. “Ngớ ngẩn”, “tâm thần” hay là một con người với lương tri và tấm lòng bao dung hiếm có? Ở đời có mấy người dám đứng lên và làm những việc ấy không?

Tại một phòng khám thai trên đường Đê La Thành (quận Ba Đình, Hà Nội), trong tháng 8 và tháng 9/2017, những túi rác “bí ẩn” hàng ngày vẫn được nhân viên vứt ra xe rác gần đó. Mở tấm nilon ra, vẫn là những thi thể vô tội, không lành lặn chờ được thu dọn như… rác thải sinh hoạt. Sau khi nhặt được những thai nhi này, cậu sinh viên 19 tuổi mang về phòng trọ tắm rửa và có thể phải khâu lại các bộ phận bị tách rời. Ngoài những bé sinh non cơ thể may mắn còn nguyên thì hầu hết là những hài nhi vô cùng đáng thương khi các bộ phận bị chặt rời. Có nhiều phòng khám còn đổ thẳng vào xô rác, không hề bọc vải hay chí ít là dùng túi nilon, nhìn xót xa vô cùng…(*)
 Số lượng thai nhi bị bỏ mỗi ngày mà cậu sinh viên nhặt được. Ảnh: Kenh14.vn
Mỗi bé nằm xuống lại một dòng trong cuốn sổ nhỏ bị lấp đầy, cậu vẫn thường ghi chi tiết trong ngày nhặt được bao nhiêu thai nhi. Trung bình mỗi tháng là 300 em, có tháng nhiều thì gấp đôi. Tính đến bây giờ không thể nhớ chính xác bao nhiêu sinh linh đã bị các phòng khám vứt bỏ một cách tàn nhẫn như thế, có lẽ là khoảng 2000 em. Một con số biết nói, khiến chúng ta trăn trở và suy ngẫm!

Hồi đầu vì chưa đủ điều kiện kinh tế, hàng ngày cậu vẫn mua đá về bảo quản các bé trong thùng xốp, một thời gian thu gom được nhiều thì mang đi chôn cất một lần. Về sau được nhóm tình nguyện tài trợ chiếc tủ lạnh, công tác bảo quản xác thai nhi thuận lợi hơn. Cứ chờ đủ số lượng cậu lại thuê xe khách đưa các em về nghĩa trang bên Sóc Sơn tiến hành chôn cất. Khoảng 1 tháng trở lại đây do căn phòng trọ mới chuyển tới không đủ lớn để đặt tủ lạnh, cậu không còn cách nào khác phải chôn cất các thai nhi ngay sau khi nhặt được. 10h đêm từ phòng khám tới nghĩa trang rồi từ nghĩa trang về nhà, nên khi về tới nơi cũng đã gần 5h sáng.

Có những ngày hè thời tiết nóng nực, vì sợ hàng xóm phàn nàn nên cậu buộc phải chờ đến lúc trời tối mới dám đưa các thai nhi lên sân thượng gói ghém. Mùi xác bốc lên nồng nặc cực khó thở, những lần ngất lịm đi là chuyện thường tình. Ban đầu việc tiếp xúc với xác thai nhi khiến cậu dễ lả đi, nhưng sau quen dần, mọi thứ cứ như một quy luật: ngất, tỉnh, làm việc rồi lại ngất. 
Cậu còn phải đối mặt với nhiều mối nguy hiểm rình rập. Ảnh: Kenh14.vn
Trên hành trình nhiều tháng trời qua, có những lần cậu mừng thầm khi nhặt được một số bé vẫn còn cơ hội sống sót. “Còn nước còn tát”, cậu gấp rút đưa các em vào bệnh viện cấp cứu. Có bé sống được 1 ngày, có bé nhiều nhất cũng được 1 tuần… Dù chẳng thể cho các em những điều tuyệt vời hơn, nhưng cậu vẫn vui vì cuối cùng cũng có những bé mạnh mẽ được thưởng thức hương vị “sống” là như thế nào trước khi ra đi mãi mãi…

Phá thai, một thực trạng nhức nhối đang diễn ra hàng ngày với chiều hướng ngày càng gia tăng. Tôi lo lắng một ngày việc phá thai sẽ trở thành vấn nạn của xã hội, tước bỏ đi quyền sống của một thai nhi cũng chỉ giống như ngắt đi một nhành cây, ngọn cỏ. Chúng ta nên nhớ, dù 2 tháng, 2 tuần hay thậm chí là 2 giờ thôi nhưng sinh linh ấy đã mang MẦM SỐNG Ý THỨC trong bào thai. Như lời đức Đạt Lai Lạt Ma, khi trả lời về vấn đề này cho các nhà khoa học phương Tây đã khẳng định: “Phật giáo quan niệm rằng ý thức xâm nhập vào sinh vật ngay từ phút giây đầu tiên của sự thụ thai, bởi lẽ đó mà phôi bào vẫn được coi như là một sinh vật. Cho nên chúng tôi xem hành động phá thai cũng giống như việc cướp đi sự sống của một con người”. (Beyond Dogma, HH the Dalai Lama. Rupa & Co., 1996. tr.11).

Việc loại đi mầm sống do chính mình tạo ra là một việc làm tàn nhẫn và nhẫn tâm hơn khi ta giết một “người” mà “người ấy” hoàn toàn vô tội và không có khả năng tự vệ. Phá thai nói chung xuất phát từ ý muốn một phía và “quyền lựa chọn” của người mẹ đã lấn át “quyền được sống” của thai nhi. Mặc dù bào thai có thể chỉ là một miếng thịt chưa rõ hình hài trong bụng mẹ, nhưng đó là một sinh mạng. Một sinh mạng không thể bị xem thường hay đối xử theo ý mình muốn, một mạng sống không thể mang đến thế gian hay đem hủy diệt tùy theo ý thích của chúng ta.

Xem tin tức, báo chí, ta lắc đầu sợ hãi, lên án những kẻ đâm chém, giết người tàn bạo mà không một lần nhìn lại bản thân: Chẳng phải ta cũng đã tước đoạt đi sinh mạng của những sinh linh chưa thành hình ấy sao? Chúng ta hãy một lần nhìn lại, thử đặt mình vào vị trí của “các con”, lắng nghe tiếng khóc bi thương cho một kiếp người bạc phận, chưa kịp bắt đầu đã buộc phải rời xa mãi mãi…
 Ảnh minh họa (Nguồn: Internet)
Nỗi lòng thai nhi

Đã ba tháng rồi con nằm trong bụng mẹ
Nhưng chưa một lần được nghe mẹ nói tiếng yêu thương.
Cha lìa bỏ mẹ từ khi con hiện diện
Con chẳng thấy mặt cha vì tình đã chia xa.

Chiều lại chiều, mẹ và con ngồi trong thinh lặng
Dưới bóng cây ngọc lan hoa nở trắng sân nhà,
Nghe trái tim mẹ đập mãi nhịp âu lo
Con biết mẹ đang gặp nhiều ngang trái
Cay đắng cuộc đời phủ lên khuôn mặt mẹ xanh xao.

Hãy gọi con đi bằng lời yêu từ mẫu,
Ve vuốt con qua bụng mẹ căng tròn,
Hãy thầm thì bên con những buồn vui cuộc sống,
Để mẹ con mình nâng đỡ, ủi an nhau.

Biết mẹ buồn, lòng con khắc khoải
Muốn giơ đôi tay vừa mới hình thành
Để ôm lấy đôi vai gầy của mẹ.
Con muốn khóc nhưng mắt chưa có lệ
Cảm nhận tình đời đã cho con nhiều nỗi xót xa.

Cha phụ bạc mẹ con thành người con không có bố
Nay mẹ lại đành lòng chối bỏ tình mẫu tử thiêng liêng?
Đừng đưa con đi, mẹ ơi, tới nơi con khiếp sợ,
Dao kéo vô tình sẽ hủy hoại đời con,

Tặng vật mà ông trời đã trao ban cho mẹ
Khi mới là bào thai con đã là một “Thiên Ân” cao trọng.
Mầm xanh địa cầu lòng mẹ cưu mang.

Con mong ước chào đời trong vòng tay ấp yêu của mẹ
Trong hân hoan đón nhận của cuộc đời,
Con sẽ lớn lên trong cao quý tình người.
Ấm áp gia đình, thiêng liêng, cuộc sống,

Con sẽ góp trí óc, trái tim và bàn tay lao động
Cùng mọi người dựng xây một thế giới tươi vui,
Không chiến tranh, hận thù, tham lam, ích kỷ,
Chỉ có ngày mai hạnh phúc thanh bình

Con sẽ là con của mẹ với tấm lòng hiếu thảo
Với tất cả yêu thương và lòng tận tụy hy sinh.
Mẹ yêu ơi! Xin vì mẹ, vì con mà can đảm,
Bảo vệ con dù tủi nhục đắng cay.

Rồi mai đây khi sóng êm gió lặng,
Mẹ con mình sẽ mãi mãi bên nhau.
Dưới bóng cây ngọc lan hoa nở trắng sân nhà
Tình mẫu tử ngọt ngào như hương hoa hạnh phúc.
(Tác giả: Dương Vân Loan, Sài Gòn)

Ngoài 2000 thai nhi được cậu sinh viên 19 tuổi tìm kiếm và đưa về chôn cất, liệu ngoài kia với rất nhiều phòng khám tư nhân, còn bao nhiêu em bé tội nghiệp bị xem như “rác thải” sinh hoạt như thế? Và tôi băn khoăn một điều, trong tâm trí của những đấng sinh thành, có ai còn một lần nhớ đến giọt máu của mình hay không?
 Ảnh minh họa (Nguồn: Internet)
Có không ít người coi việc nạo phá thai là điều bình thường, bởi họ cho rằng đứa trẻ chưa sinh ra, việc phá thai không phạm pháp. Nhưng xin họ hãy luôn nhớ một điều: Ngay cả khi bạn là mẹ đứa bé, bạn cũng không có quyền giết chết một sinh linh vô tội!

Kim Tâm 
(*) http://kenh14.vn/toi-di-nhat-xac-cau-sinh-vien-19-tuoi-lan-dau-ke-lai-hanh-trinh-nhat-2000-thai-nhi-trong-tui-rac-truoc-cua-phong-kham-o-ha-noi-de-chon-cat-20170927205818695.chn
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Cùng Phatgiao.org.vn lan toả Đạo Pháp.

Ý kiến của bạn

TIN LIÊN QUAN

Nếu bạn stress nặng, hãy tìm Thiền buông thư

Đời sống 11:34 07/12/2018

Chúng ta đã tích tụ những căng thẳng lâu ngày trong thân thể qua cách sống hằng ngày của mình trong việc ăn, uống, sinh hoạt. Vì thế sức khỏe của chúng dần dần bị hao mòn. Thiền buông thư là cơ hội để cho thân tâm được nghỉ ngơi, được chữa trị và hồi phục. Chúng ta để cho toàn thân được buông lỏng, đưa sự chú tâm và gởi tình thương lần lượt đến từng tế bào, từng bộ phận của cơ thể. Hãy cùng sư cô Chân Không tập Thiền buông thư.

Thông minh và đạo đức… 1

Đời sống 11:30 20/11/2018

Thông minh thiếu đạo đức là mối họa cho bản thân lẫn xã hội. Nhân loại ngày nay trọng dụng trí thông minh mà bỏ quên đạo đức sẽ đưa đến hỗn loạn và họa diệt vong. Thông minh và đạo đức là tố chất tối cần cho cuộc sống.

Thăm Thầy Thích Nhất Hạnh chúc mừng Tết thầy trò ngày cuối tuần

Đời sống 18:16 17/11/2018

Ngày 20 tháng 11 là ngày hội lớn của các thầy cô giáo. Ngày này chúng ta đã luôn đón một cách hào hứng và đầy hạnh phúc với tên gọi là Tết thầy trò theo ý tưởng của Tiến sĩ Nguyễn Mạnh Hùng - Chủ tịch công ty sách Thái Hà.

Nói và làm

Đời sống 09:45 17/11/2018

“Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Nói là thế đấy, lời nói đáng giá nghìn vàng. Và nó sẽ càng đáng trân trọng hơn khi được đem ra thực hành. Bởi thế “Nói và làm trong cuộc sống” đang là một trong những vấn đề được mọi người quan tâm, đặt ra trong lòng mọi người những dấu chấm hỏi.

Xem thêm