Trăng Vu Lan
Trăng kia vắt vẻo sân đình/Đong đưa dưới nước giật mình Vu Lan/Chợt nghe báo hiếu trọng ân/Trăng về chuẩn bị việc cần kính dâng

Hôm sau trăng hiện không ngần
Lộ vẻ u uẩn phân vân quầng quầng
Hỏi sao trăng lại bâng khuâng
Mà sao biểu cảm nhiều tầng nghĩ suy
Trăng rằng cuộc sống cấp nguy
Cha mẹ tuổi tác cũng tùy thời gian
Ân cha nghĩa mẹ khó bàn
Làm sao trả đặng muôn vàn công lao
Phật dạy muôn pháp tùy trao
Công lao to lớn cỡ nào cũng xong
Chỉ cần trăng đẹp trăng trong
Phật tính hiển lộ lòng không não phiền
Trăng nghe hoan hỉ sáng liền
Vằng vặc chiếu rọi lụy phiền tiêu tan
Vu Lan trăng sáng tỏa lan
Niệm ơn Phật tổ bảo ban ngọn ngành
Để cho trăng hiểu pháp hành
Cùng nhau hiếu đạo góp danh độ đời
Trăng về khuyên Cuội ít chơi
Học hành chăm chỉ gặp thời an bang.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Đã tằm thì phải nhả tơ
Phật pháp và cuộc sốngLúa mót cười cợt thúng quang/ Gánh về gánh cả nắng vàng về theo/ Chân thoăn thoắt bước xa nghèo/ Tóc còn bịn rịn với theo gió đồng
Hãy là hiện thân của sự bình an
Phật pháp và cuộc sốngKhi con người chân thật được hiện diện, ta sẽ tự nhiên nói chuyện với người khác bằng năng lượng rất mềm mỏng, rất dịu dàng, rất dễ thương. Trong từng lời nói và ánh mắt đều có sự lắng nghe, có tôn trọng, có chấp nhận và có hoan hỷ.
Hai món nợ đời người nhất định phải trả
Phật pháp và cuộc sốngTrong cuộc đời này, có 2 món nợ lớn nhất mà chúng ta phải trả - đó là công ơn cha mẹ và thầy cô.
Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài
Phật pháp và cuộc sốngKhi trái tim chưa đủ đầy, nó sẽ yêu bằng mong muốn được lấp đầy. Khi trái tim chưa đủ tỉnh sáng, nó sẽ yêu bằng nỗi sợ và hờn ghen. Và ta không biết rằng đó chính là nguyên nhân khiến mọi thứ trở nên nặng nề: ta đang đặt vào người khác một nhiệm vụ không ai có thể làm thay ta đó là nhiệm vụ làm cho chính ta hạnh phúc.
Xem thêm














