Tứ Diệu đế
Tứ Diệu Đế cũng gọi là Tứ Thánh Đế. Chữ Tứ là bốn, chữ Diệu là nhiệm mầu, chữ Đế là chắc thật. Nghĩa là bốn lẽ thật nhiệm mầu...
Phật nói bốn lẽ thật nhiệm mầu này dù trải qua thời gian, không gian vẫn không thay đổi.
Hàng Thanh Văn nương theo bốn lẽ thật nhiệm mầu này mà giác ngộ giải thoát, tức là chứng tứ quả Thanh Văn (Tu Đà Hoàn, Tư Đà Hàm, A Na Hàm, A La Hán).
Tứ Đế này có hai phần:
Một phần nhiễm, một phần tịnh, hay một phần nhân quả thế gian, một phần nhân quả xuất thế gian.
Khổ, Tập là nhân quả thế gian (nhiễm).
Diệt, Đạo là nhân quả xuất thế gian (tịnh), giải thoát sanh tử.
Giờ đây chúng ta hãy gẫm sâu từng phần của pháp Tứ Đế.
Trước hết xét về phần Khổ, Tập là nhân quả của thế gian (pháp nhiễm).
Trước Phật nói về cái quả khổ của sự sanh tử (gồm có tám khổ văn kinh đã nói) mà mỗi chúng sanh phải nhận lãnh trong ba cõi sáu đường.

Các khổ ấy tuy có vô lượng, nhưng không ngoài hai thứ khổ căn bản:
1. Khổ về vật chất.
2. Khổ về tinh thần.
Khổ về vật chất thì có sanh, già, bệnh, chết.
Khổ về tinh thần thì có khổ yêu thích xa lìa, khổ oán hận gặp gỡ, khổ mong cầu không toại ý, khổ về năm ấm xí thạnh.
Tóm lại, do chấp giữ năm uẩn (sắc, thọ, tưởng, hành, thức) mà có các khổ.
Tức là Khổ Đế...
Muốn dứt quả khổ sanh tử, Phật dạy phải đoạn trừ tập nhân (nguyên nhân tạo thành sanh tử).
Nguyên nhân nào tạo thành sanh tử?
Tức là phiền não.
Phiền não có rất nhiều đến 84.000 phiền não trần lao, nhưng không ngoài sáu món căn bản phiền não là:
Tham, sân, si, mạn, nghi, ác kiến.
Ác kiến lại chia: Thân kiến, biên kiến, kiến thủ, giới cấm thủ, tà kiến, tạo thành 10 kiết sử trói cột và sai sử chúng sanh luân chuyển trong ba cõi (căn cứ trong ba cõi: Dục giới, Sắc giới, Vô sắc giới thì gồm có 88 món Kiến hoặc, 81 món Tư hoặc).
Tóm lại, phiền não tuy nhiều nhưng gốc từ tam độc (tham, sân, si) mà ra, chỗ phát hiện của nó là thân, miệng và ý làm tập nhân sanh các phiền não, là Tập Đế.
Chúng ta nên tìm hiểu nguồn gốc của tam độc có từ đâu?
Như trên đã nói cội gốc của tam độc do si mê mà có.
Bởi si mê nên chấp ngã, vì chấp ngã nên phiền não theo đó mà sinh.
Dụ như vì chấp thân này là thật, nên tìm mọi cách bảo vệ cho thân...nếu việc gì làm cho thân thỏa mãn thì ưa thích, trái lại thì giận ghét...
Tất cả phiền não khổ đau theo đó mà khởi.
Vì vậy muốn đoạn trừ tập nhân sanh tử, Phật dạy phải dứt vô minh, tức là diệt trừ tâm si mê chấp ngã, khi tâm si mê chấp ngã hết, thì tham sân và các phiền não khác của theo đó mà dứt.
Tức là chúng ta dứt được tập nhân sanh tử, là con đường tiến lên Diệt Đế (Niết Bàn)
Qua phần Diệt Đế, Đạo Đế là nhân quả xuất thế (tịnh) ra khỏi sanh tử.
Diệt đế tức là Niết Bàn.
Niết Bàn là quả vị an lạc tịch tịnh, là mục đích của người tu Phật hướng đến.
Niết Bàn gồm có hai thứ:
1. Hữu dư y Niết Bàn.
2. Vô dư y Niết Bàn.
Niết Bàn Hữu dư y là Niết bàn mới diệt phiền não vẫn còn thân nghiệp báo ngũ uẩn.
Niết bàn Vô dư y là Niết Bàn đã dứt được uẩn thân.
Con đường tiến đến Niết Bàn là do dứt sạch ái nhiễm diệt tham, sân, si tức dứt được tập nhân trong ba cõi.
Con đường tiến lên này là Đạo Đế.
Đạo Đế là con đường dẫn đến ly dục, ái tận, Niết bàn.
Con đường ấy đúng với Chánh Pháp và hợp với chân lý, có khả năng đưa chúng sanh ra khỏi sanh tử.
Đó là con đường Bát Chánh đạo, tức con đường tám chánh, hướng đến quả giải thoát.
Con đường tám chánh ấy là:
1. Chánh Kiến, 2. Chánh Tư Duy, 3. Chánh Ngữ, 4. Chánh Nghiệp, 5. Chánh Mạng, 6. Chánh Tinh Tấn, 7. Chánh Niệm, 8. Chánh Định.
Thế nào là Chánh kiến?
Tức là nhận biết pháp Tứ Đế như thật (lìa các tà kiến: Chấp có, chấp không, chấp đoạn, chấp thường).
Thế nào là Chánh tư duy?
Tư duy về ly dục vô sân, bất hại.
Thế nào là Chánh ngữ?
Không nói láo, không nói hai lưỡi, không nói ác khẩu, không nói ỷ ngữ.
Thế nào là Chánh nghiệp?
Giữ giới chân chánh, không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm.
Thế nào là Chánh mạng?
Xa lìa tà mạng, thực hành chánh mạng (nghề nghiệp sinh sống chân chánh).
Thế nào là Chánh tinh tấn?
Siêng năng đoạn ác tu thiện. Điều ác chưa sanh không để sanh, điều ác đã sanh khiến đoạn diệt, điều thiện đã sanh khiến sanh, điều thiện đã sanh khiến tăng trưởng.
Thế nào là Chánh niệm?
Thường quán thân, quán thọ, quán tâm, quán tinh cần tỉnh giác để xa lìa tham ưu ở thế gian.
Thế nào là Chánh định?
An trụ tâm trong Tứ thiền:
1. Do ly dục sanh hỷ lạc,
2. Do định lực kiên cố sanh hỷ lạc,
3. Do lìa được hai thứ hỷ lạc trên mà được cái vui diệu lạc,
4. Do xả được niệm khổ vui mà được đến chỗ tịch tịnh bất động.
Tóm lại, Tứ Diệu Đế là bốn lẽ thật do đức Phật phát minh.
Bốn lẽ thật này chỉ cho chúng sanh thấy rõ cái khổ của sự luân hồi trong ba cõi (khổ đế) và nguyên nhân tạo thành sự luân hồi ấy (Tập Đế).
Khi chúng sanh biết được khổ đau của luân hồi sanh tử và nguyên nhân tạo nên luân hồi sanh tử ấy mới khởi niệm xa lìa cầu giải thoát sanh tử.
Bây giờ Phật mới chỉ thẳng mục đích thoát ly sanh tử là đạt đến Niết Bàn an lạc (Diệt Đế).
Con đường đạt đến Niết bàn chính là pháp Bát Chánh Đạo (Đạo Đế).
Vậy ai là người muốn dứt hết khổ đau trong sanh tử, được tự tại giải thoát, đến quả vô sanh, phải nương theo pháp Tứ Diệu Đế Phật dạy trên làm kim chỉ nam tiến đạo, con đường thoát ly sanh tử quyết định sẽ đến gần.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Hoằng pháp: Gốc và ngọn
Phật giáo thường thứcĐức Phật Thích Ca sau khi thành đạo đã vân du khắp vùng Trung Ấn để truyền bá chân lý cho những người có duyên học và thực hành theo.
Học Phật, hiểu Phật, làm theo Phật
Phật giáo thường thứcPhật khuyên chúng ta cần cẩn trọng, bĩnh tĩnh, sáng suốt để giải quyết từng việc thích hợp nhất. Đó chính là thể hiện yếu lý của pháp quy y Phật là phát huy trí tuệ.
Ngộ đạo
Phật giáo thường thứcQuí vị có khi nào nghĩ mình là cái gì không? Chắc không! Cứ hài lòng với con người như vậy, sự sống như vầy là đủ rồi.
Học cách buông bỏ những chấp trước
Phật giáo thường thứcKhông có gì là bền chắc hoặc tồn tại vĩnh viễn. Những gì chúng ta thấy, cảm nhận và trải nghiệm đều là kết quả của sự tụ hợp và tan rã của các yếu tố nhân duyên.
Xem thêm














