Vị ngọt, cái bẫy và lối ra
Đức Phật từng dạy: “Nếu không có vị ngọt trong đời, chúng sanh đã không tham đắm thế gian. Chính vì có vị ngọt, nên mới sinh đắm nhiễm.”
Nếu cuộc đời này không có vị ngọt, không có những điều làm ta vừa lòng, dễ chịu, thoả mãn… thì có lẽ chẳng ai đắm lụy với nó đến vậy.
Đức Phật từng dạy: “Nếu không có vị ngọt trong đời, chúng sanh đã không tham đắm thế gian. Chính vì có vị ngọt, nên mới sinh đắm nhiễm.” (Kinh Tăng Chi Bộ)
Ai trong chúng ta rồi cũng đi tìm một vị ngọt nào đó:
Một lời khen để thấy mình vẫn có giá trị.
Một tình yêu để lấp đi khoảng trống.
Một thành tựu để chứng tỏ rằng mình không vô dụng.
Một ít tiền, một chút tiếng tăm, vài ánh mắt nể trọng…
Tất cả đều là vị ngọt rất thật. Nhưng đi kèm với vị ngọt, luôn là nguy hiểm.
Vị ngọt là cảm giác thoả mãn.
Nguy hiểm là đổi dời, phản bội, tan hoại, mất mát.
Xuất ly là con đường thoát ra khỏi sự ràng buộc.
Thấy ra vị ngọt và sự nguy hại

Ta không khổ vì không có vị ngọt.
Ta khổ vì tưởng nó sẽ kéo dài mãi.
Ta khổ vì bám víu rồi sợ mất. Và khi mất thì hoảng loạn, đổ vỡ, dằn vặt, trách móc… Người trí không từ chối cuộc đời, mà học cách nhìn xuyên qua nó:
– Cái vui này kéo dài được bao lâu?
– Sau vui, là gì?
– Mình có đang bị lệ thuộc vào nó để thấy mình đáng sống không? Khi chưa thấy được sự nguy hiểm trong cái gọi là “thành công”, ta còn đánh đổi tự do để đổi lấy vài giây thoả mãn.
Khi chưa thấy được sự nhẹ nhàng của buông, ta còn bám víu dù trong lòng đã biết là khổ.
Tự do không đến từ việc diệt hết vui buồn. Mà đến từ cái thấy rõ ràng: “Vui này sẽ qua. Buồn này sẽ tan. Tâm này có thể không bị trói bởi cả hai.”
Đó là an lạc không phải vì ta có được điều gì, mà vì ta không còn bị lôi đi bởi bất cứ điều gì nữa.
Người có tuệ không chạy theo vị ngọt, cũng không quay lưng với đời.
Chỉ là… khi đã thấy đủ, thì họ lặng lẽ buông tay như cánh chim biết lúc nào nên rời tổ.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Người ta khổ hơn mình…
Phật pháp và cuộc sốngMấy hôm nay, xem tin lũ ở Phú Yên, Nha Trang, Quy Nhơn, lòng tôi cứ chùng xuống.
Niềm vui từ một chén trà
Phật pháp và cuộc sốngAnh bạn tôi nhỏ hơn tôi vài tuổi, còn là sinh viên, nhưng lại có sở thích thưởng thức trà hàng ngày. Mỗi buổi sáng thức dậy, anh bạn tự pha cho mình một ấm trà thơm nóng rồi ngồi nhâm nhi đọc sách. Những khi tôi đến chơi, thể nào anh bạn cũng pha một ấm trà thật đậm ngon mời tôi. Biết anh bạn có sở thích này nên nhiều lần đến tôi thường mua theo một gói bánh ngọt, thế là anh em lại có một buổi uống trà, ăn bánh nói chuyện thật hợp ý. Cũng vì sở thích này mà bạn tôi hay bị bạn bè trêu chọc, rằng thanh niên gì mà cứ như ông già, bia rượu cà-phê thì họa hoằn gọi mãi mới chịu đi, còn nhắc đến trà thì khoái cả chí, cứ có bộ ấm là tìm trà pha ngay.
Không thể nghĩ bàn
Phật pháp và cuộc sốngTôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình tương đối khá. Cha mẹ chăm lo cho ăn học chu đáo nên tôi phần nào có “bệnh công tử”. Học xong ở lại thành phố và lấy vợ, nhà vợ cũng khá nên cho chúng tôi một căn nhà nhỏ, cuộc sống như thế cũng quá đẹp so với bạn bè.
Đồng niên huynh đệ
Phật pháp và cuộc sốngTừ xa xưa, chư Tổ sư đã ngộ Đạo từ tuổi nhỏ. Ngày nay, con thấy mình và chú Tuệ Đạo cũng mang trong lòng khát khao ấy, mong muốn được sống trong ngôi nhà chung của Đức Thế Tôn. Hai huynh đệ mang hai hành trình khác biệt, nhưng cùng chung một chí lớn: Đi trên đường Đạo.
Xem thêm














