“Bài học từ pho tượng ngàn năm - Khi tĩnh lặng mang đến câu trả lời”
Trên hành trình đến Tây Tạng, có một điểm dừng chân khiến tôi không thể nào quên: Đại Túc Thạch Khắc ở Trùng Khánh.
Sau những ngày dài rong ruổi qua những con đường đèo quanh co, chống chọi với cái lạnh cắt da của cao nguyên, cuối cùng, cả đoàn cũng tạm gác lại những cung đường khắc nghiệt để đến với một nơi hoàn toàn khác - nơi mà thời gian dường như lắng đọng.
Vừa bước vào khu vực chạm khắc đá, trước mắt tôi hiện ra một khung cảnh đầy choáng ngợp: hàng nghìn bức tượng Phật, Bồ-tát, hiền triết được tạc trực tiếp vào vách núi. Những đường nét tinh xảo, từng khuôn mặt mang đầy biểu cảm, mỗi chi tiết đều như đang kể một câu chuyện có từ hàng nghìn năm trước.
Nhưng điều khiến tôi dừng lại thật lâu chính là bức tượng Phật nhập Niết-bàn, nằm nghiêng dài 31m, với đôi mắt khép hờ và nụ cười bình thản.

“Giữa thế gian bộn bề, có bao giờ ta thực sự dừng lại?”
Đứng trước pho tượng ấy, tôi chợt thấy mình nhỏ bé.
Những ngày qua, hành trình lên Tây Tạng đầy thử thách. Từ những lần xe hỏng giữa đường, những đoạn đèo tuyết phủ trắng xóa, đến những khoảnh khắc tưởng như không thể tiếp tục. Cả đoàn cứ mải mê tiến về phía trước, như thể chỉ có đích đến mới là điều quan trọng nhất.
Nhưng khoảnh khắc này, khi nhìn bức tượng đã nằm yên ở đây hơn 1.000 năm, tôi tự hỏi:
• Có khi nào ta đã quá vội vã?
• Có khi nào ta đã quên mất rằng hành trình này không chỉ để chinh phục Tây Tạng, mà còn là để hiểu rõ hơn về chính mình?
Phật nằm đó, không tranh đấu, không cưỡng cầu. Chỉ đơn giản là an nhiên với vạn vật.
“Cơ thể cũng như pho tượng cổ - nếu không chăm sóc, thời gian sẽ bào mòn nó tàn nhẫn”
Nhìn pho tượng, tôi nghĩ về sức khỏe của chính mình và những người xung quanh.
Trong cuộc sống, có những người lao vào công việc như một cuộc đua. Họ thức khuya, bỏ bữa, làm việc không ngừng nghỉ, nghĩ rằng mình còn trẻ, còn khỏe, không có gì phải lo lắng.
Nhưng giống như những bức tượng đá, nếu không được bảo tồn, không được chăm sóc, thời gian sẽ bào mòn nó từng chút một.
Sức khỏe cũng vậy. Không ai đổ bệnh trong một ngày, nhưng những thói quen xấu mỗi ngày lại tích tụ dần, cho đến khi một ngày nào đó, ta chợt nhận ra mình đã đánh mất điều quý giá nhất.
Vậy tại sao phải chờ đến khi bệnh tật mới biết trân trọng sự khỏe mạnh?
“Những điều pho tượng dạy tôi về sức khỏe và cuộc sống”
Lặng lẽ chắp tay trước tượng Phật, tôi tự nhủ:
✅ Đừng đợi đến khi kiệt sức mới nghỉ ngơi.
✅ Đừng đợi đến khi bệnh mới quan tâm đến sức khỏe.
✅ Đừng để cuộc đời trôi qua trong vội vã mà quên mất giá trị của từng khoảnh khắc.
Sống không phải là chạy thật nhanh, mà là biết khi nào nên bước chậm lại để tận hưởng hành trình.
Và sức khỏe cũng vậy. Hãy giữ gìn nó từ hôm nay, để mỗi ngày trôi qua không còn là sự chạy đua, mà là một sự tận hưởng.
Khi rời khỏi Đại Túc, lòng tôi nhẹ hơn.
Hành trình vẫn còn dài. Nhưng lúc này tôi hiểu rằng, mình không chỉ đang đi đến Tây Tạng, mà còn đang tìm về chính mình.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Ngôi chùa quê tôi
Phật pháp và cuộc sốngNhững người xa quê hương, không biết họ có suy nghĩ gì mỗi khi nhớ về quê quán, hình ảnh nào làm cho họ cảm động và đáng nhớ nhất? Chẳng hạn như dòng sông, con đò bến nước, hay những món ăn dân dã như dĩa rau muống luộc, bát nước chè xanh…
Bốn bệnh
Phật pháp và cuộc sốngChỉ Bệnh/ Đè nén các vọng tưởng/ Miễn cưỡng bắt dừng lại/ Muốn biển không nổi sóng/ Thanh Văn dụng cách này
Mùa bình yên!
Phật pháp và cuộc sốngKhi ánh nắng sớm mang theo chút hơi lạnh của những ngày cuối thu, lòng người cũng trở nên thâm trầm hơn với những khoảnh khắc dừng lại ở một góc nhỏ nào đó và cầm trên tay một quyển sách hay, tạm quên đi cái ồn ã vốn quen thuộc hằng ngày, để sống trọn vẹn cho mình trong từng giây phút.
Nhìn lại chính mình
Phật pháp và cuộc sốngCó những lúc, khi nghe ai đó nói điều gì, tôi bỗng nhận ra: hình như mình đã từng tin như thế, đã từng khổ như thế.
Xem thêm














