Bốn uế nhiễm của người tu
Uế nhiễm không phải từ bên ngoài, mà khởi lên từ tâm không giữ giới, không tiết chế, không chân thật.
Một thời, Đức Thế Tôn dạy:
Bốn uế nhiễm che lấp mặt trăng và mặt trời
“Này các Tỳ khưu, có bốn uế nhiễm của mặt trăng và mặt trời.
Khi bị che phủ bởi những uế nhiễm này, ánh sáng của chúng không còn rực rỡ, không còn chói sáng, không còn tỏa chiếu.”
Bốn uế nhiễm ấy gồm:
1. Mây – che khuất ánh sáng.
2.Sương mù – làm mờ, khiến ánh sáng yếu dần.
3.Khói và bụi – làm ô nhiễm, không còn trong sạch.
4. Rāhu – vua A-tu-la – nuốt lấy, khiến xảy ra nhật thực, nguyệt thực.
“Do bốn uế nhiễm này, này các Tỳ khưu, mặt trời và mặt trăng trở nên lu mờ, không còn cháy sáng, không còn chói sáng, không còn rực sáng.”

Bốn uế nhiễm của người tu
“Cũng vậy, này các Tỳ khưu, có bốn uế nhiễm che phủ các Sa-môn và Bà-la-môn, khiến họ không còn rạng sáng của người tu, không còn rực chiếu bởi giới–định–tuệ.”
Bốn uế nhiễm ấy là:
1. Uống rượu men, rượu nấu
Làm tâm mê mờ, mất chánh niệm, giới hạnh không trong sạch.
2. Hưởng thọ dâm dục
Tâm bị dục ái lôi kéo, không an trú được trong định tĩnh.
3. Nhận vàng bạc
Bị ràng buộc bởi vật chất, trái với hạnh buông xả thanh tịnh.
4. Nuôi mạng tà
Nói lời nịnh hót, giả dối, cầu lợi; khiến hạnh tu trở nên hoen ố.
“Này các Tỳ khưu, do bốn uế nhiễm này,
các Sa-môn và Bà-la-môn trở nên lu mờ,
không còn cháy sáng, không còn chói sáng, không còn rực sáng.”
Có Sa-môn, Phạm chí,
Bị tham sân trói buộc
Bị vô minh che phủ,
Say đắm sắc ái thân.
Uống rượu men, rượu nấu,
Hưởng dục lạc thế gian,
Nhận lấy vàng cùng bạc,
Sống nuôi mạng tà vạy.
*
Phật – bậc như mặt trời –
Gọi đó là uế nhiễm.
Khi bị chúng che phủ,
Sa-môn, bậc Phạm chí
Mất ánh sáng tâm mình,
Bị tối tăm chi phối,
Bị ái kéo lôi đi,
Vun bồi thêm tử bãi,
Lại trôi vào luân hồi.
Mặt trời, mặt trăng vốn sáng, nhưng bị mây – khói – bụi – Rāhu che mờ.
Người tu vốn hướng đến thanh tịnh, nhưng dục – tham – rượu – tà mạng có thể làm ánh sáng chánh pháp nơi họ bị lu mờ.
Không phải Pháp bị che mờ, mà người hành Pháp tự để tâm mình bị che mờ.
Uế nhiễm không phải từ bên ngoài, mà khởi lên từ tâm không giữ giới, không tiết chế, không chân thật.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Hãy niệm Phật để nuôi dưỡng pháp thân huệ mạng của mình
Phật giáo thường thứcTâm chúng sanh xưa nay vốn đầy đủ các đức tướng đại từ đại bi, đại nguyện, đại hạnh, đại trí, đại lực nhưng vì mê theo trần cảnh, nên không thường hay chiếu diện. Các vị Bồ Tát đã nhiều đời tu lục độ vạn hạnh, phá trừ nhiều phần vô minh phiền não nên thường hay hiển bày các đức tướng diệu dụng ấy, mà, độ thoát chúng sanh ra ngoài vòng sanh tử.
Bản ngã được nuôi lớn bởi "thức ăn" nào?
Phật giáo thường thứcBản ngã không tự nhiên lớn lên. Nó được nuôi dưỡng mỗi ngày, rất âm thầm, bằng những “thức ăn” quen thuộc đến mức ta thường lầm tưởng đó là đời sống bình thường.
Sự chân thật với chính mình là ngọn đèn dẫn lối trong mọi hoàn cảnh
Phật giáo thường thứcCon không cần chạy trốn những bất toàn hay đau khổ. Con chỉ cần dừng lại, nhìn sâu vào chúng với đôi mắt tỉnh thức để thấy rõ chúng là gì, đến từ đâu, và cách chúng có thể tan biến khi con không còn bám chấp.
Để có tự do nội tâm
Phật giáo thường thứcKhi tâm vẫn chưa thể buông xả mọi việc, vẫn chưa tháo gỡ được sự chi phối của upādāna - tức sự chấp thủ, bám víu - thì tâm ấy chưa thể an nhiên xả ly. Dù bên ngoài có yên ổn đến đâu, bên trong vẫn còn vướng mắc, còn đối chọi, còn bất an.
Xem thêm














