Có mấy người cha, người mẹ hạnh phúc khi con xuất gia?

Trên đời này, có mấy người cha, người mẹ hạnh phúc đến rưng rưng khi thấy con mình trở về với đôi chân trần, chiếc bình bát nhỏ và nụ cười an nhiên?

Hôm ấy, người con trai vừa đi khất thực về - không phải để cầu xin, mà là để gieo duyên, để học cách cúi đầu giữa cuộc đời. Cha mẹ đứng lặng, nhìn đứa con từng ẵm bồng, giờ khoác áo nâu sòng, vai nhẹ như mây, mà lòng dâng trào một niềm xúc động khó tả.

Có mấy người cha, người mẹ hạnh phúc khi con xuất gia? 1
Tác giả và bố mẹ.

Khi người con cúi xuống dâng lên cha mẹ mỗi người một bó rau vừa xin được, nụ cười hiền như ánh nắng sớm. Cha mẹ run run đón lấy. Không phải vì đó là món ăn ngon, mà vì trong bó rau ấy có cả tấm lòng con. Rau giản dị thôi, luộc lên chấm tương cũng đủ ngọt, bởi ngọt từ sự hiếu hạnh, từ cái vị của tình thương và trí tuệ mà con đang gieo.

Bó rau ấy, người con gọi là “bó rau Từ bi - Hiếu đạo - Trí tuệ”. Từ bi, là tình thương bao la không biên giới, biết thương người như thương mình, biết nhìn đời bằng ánh mắt cảm thông, không phán xét. Hiếu đạo, là cội nguồn của mọi đạo hạnh, là biết ơn cha mẹ, biết ơn đời, biết ơn cả những gian khó giúp ta trưởng thành. Trí tuệ, là ngọn đèn soi đường, để mỗi bước đi giữa cuộc đời không lạc lối, không bị cuốn theo danh lợi, thị phi.

Cha mẹ ngồi bên con, lặng nhìn bó rau xanh mướt, lòng thấy mát rượi. Đời người mấy chục năm bươn chải, từng mong con thành tài, có công danh, có của cải. Nhưng đến giờ phút ấy, khi con cúi đầu lễ Phật, khi con biết dâng tặng lại cha mẹ bằng cả tấm lòng trong sáng, họ mới hiểu: hạnh phúc đâu nằm ở thành đạt hay vinh quang. Hạnh phúc nằm ở chỗ con mình biết sống tử tế, biết thương, biết chia sẻ, biết trở về với chính mình.

“Bố mẹ ăn được hết bó rau này xem như một đời không uổng công chúng ta tới đây và gặp nhau” - lời con nói nhẹ như hơi thở, nhưng lắng sâu vào lòng người. Ăn bó rau ấy là ăn cả tình thương, là nếm vị của đạo, của lòng tri ân và tỉnh thức.

Cuộc đời, mấy ai dâng tặng cha mẹ những thứ quý hơn tiền bạc, hơn vật chất - đó là tấm lòng biết ơn, là sự chuyển hóa trong tâm hồn. Một bó rau xanh, tưởng nhỏ bé mà lớn lao. Bởi trong đó có hương vị của đất trời, có công sức của muôn người, và có cả hạnh nguyện của một người con đang tập sống đời thanh tịnh.

Cha mẹ nhìn con, không nói gì, chỉ mỉm cười. Trong ánh mắt ấy, là niềm tự hào, là sự biết ơn, là giọt lệ hạnh phúc của hai người đã dày công nuôi dưỡng một sinh linh nay đã tìm được đường trở về.

Ở đời, người ta thường chạy theo những bữa tiệc xa hoa, những món ăn đầy mâm, mà quên rằng đôi khi, hạnh phúc chỉ nằm trong một bó rau luộc, trong phút giây lặng im cùng ngồi lại. Bởi ở đó, không còn khoảng cách giữa người cho và người nhận, giữa cha mẹ và con cái - chỉ còn tình thương nguyên sơ và lòng biết ơn sâu thẳm.

Bó rau “Từ Bi - Hiếu Đạo - Trí Tuệ” ấy không chỉ là món quà của người con dành cho cha mẹ, mà còn là lời nhắc nhở cho mỗi chúng ta: hãy học cách dâng tặng yêu thương, hãy sống sao để khi quay về, cha mẹ có thể tự hào mà nói - “Một đời này, ta không uổng công sinh ra và nuôi dưỡng con”.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Một mảnh đời

Phật pháp và cuộc sống 20:42 17/11/2025

Hôm nay, tôi đến thăm cô Ba H., người hàng xóm, mới từ bệnh viện Ung bướu. trở về. Dù là thầy thuốc, đã chứng kiến biết bao nhiêu là bệnh tật, chết chóc của đồng loại nhưng tôi vẫn thật sự giật mình vì sự tàn phá của căn bệnh ung thư phổi đối với cô ấy. Nếu không đến tận nhà, tôi chẳng cách nào nhận ra người hàng xóm vốn quen biết bấy lâu.

Hành hương trần thế

Phật pháp và cuộc sống 20:31 17/11/2025

Chúng ta đến trần gian này để làm gì? Theo quan niệm bình thường, kém sáng suốt, thì chúng ta đến trần gian này để tìm kiếm những thực phẩm, của cải của trần gian để hưởng thụ. Mật ngọt của trần gian này nhiều lắm. Nào giàu có, tiếng tăm, quyền lực, tình yêu, gia đình... Rồi sau đó ra đi, bỏ lại buổi tiệc đời cho những người đến sau. Bỏ lại cho người khác với rất nhiều nuối tiếc, chẳng đem theo được gì.

Hạnh phúc thật sự không nằm ở điều kiện bên ngoài

Phật pháp và cuộc sống 19:56 17/11/2025

Sống chết thật ra chẳng có gì là quan trọng cả. Mọi người thường sợ chết, nhưng thử nghĩ xem: chết rồi có mất đi đâu? Chắc chắn là tái sinh thôi.

Người Phật tử đối diện với thất bại ra sao?

Phật pháp và cuộc sống 15:39 17/11/2025

Trong đời sống, thất bại là điều không ai tránh khỏi. Có người thất bại trong công việc, có người vấp ngã trong tình cảm, có người gặp những biến cố tưởng chừng vượt quá sức chịu đựng.

Xem thêm