Dâng vật thực lên chư Tăng cần giữ tâm như thế nào để có lợi lạc?

Mỗi khi dâng vật thực đến chư Tăng, điều quan trọng là phải có một tâm thái đúng đắn - đây cũng là điều mà chư Tăng nên lưu tâm.

Dâng vật thực lên chư Tăng cần giữ tâm như thế nào để có lợi lạc? 1

Mỗi lần làm phước bố thí, ta nên ghi nhớ lời Đức Phật đã dạy cho vị trưởng giả Anāthapiṇḍika trong bài kinh Vejayanta Sutta. Dù vị trưởng giả này đã chứng Thánh quả Nhập Lưu (Sotāpanna), Đức Phật vẫn giảng Pháp cho ông, vì việc này thật sự cần thiết.

Khi nói về bố thí, Đức Phật không nhấn mạnh vào giá trị vật chất - dù vật thí quý giá hay tầm thường, nhiều hay ít, đều không phải là yếu tố chính yếu. Ngài nhấn mạnh đến thái độ nội tâm của người bố thí.

Bố thí, dù nhỏ hay lớn, cũng cần được thực hiện với sự trân trọng và kính cẩn.

Tức là:

. Hãy làm với sự cẩn trọng, thành kính và nghiêm túc.

. Không nên làm qua loa, hời hợt hay bất cẩn.

. Hãy chuẩn bị chu đáo, trong sạch, tinh tấn, và thể hiện sự trang nghiêm.

Ý ở đây là nói đến nội tâm, không phải chỉ hình thức bên ngoài.

Đó là sự rèn luyện chính mình.

Mặt khác, khi phát tâm bố thí, trong lòng nên khởi lên: Tâm cung kính - Tâm tán dương - Tâm hoan hỷ - và Tâm hạnh phúc.

Khi dâng vật thực đến chư Tăng, thực ra là ta đang lễ bái giới đức và sự thực hành Pháp mà các vị đang hành trì.

Qua các vị ấy, tâm ta hướng đến Thánh Tăng từ thời Đức Phật.

Chúng ta cũng đang cung kính đến Kinh tạng, vốn được các vị ấy gìn giữ và học hành.

Từ chư Tăng, tâm ta hướng đến Pháp.

Và khi chú tâm vào Pháp - chính là Pháp do Đức Phật giảng dạy, nghĩa là ta đang tôn kính chính Đức Phật, bậc Thầy của Pháp.

Như vậy, khi bố thí đúng tâm, là ta đang tôn kính đầy đủ cả ba ngôi báu: Tăng - Pháp có mặt trong Tăng - và Đức Phật, bậc thuyết giảng Pháp ấy.

Nếu thiếu tâm tôn kính ấy, việc bố thí trở nên không trọn vẹn.

Bài giảng này chính là để nhắc nhở về tâm thái.

Tâm của chúng ta khi dâng cúng nên được hướng dẫn như vậy.

Mỗi lần bố thí, hãy khởi tâm theo thứ tự:

Hướng đến Tăng,

Rồi từ Tăng hướng đến Pháp,

Và từ Pháp hướng đến Phật.

Khi tâm đã như vậy, là ta đã thành tựu việc lễ bái ba ngôi báu: Phật - Pháp - Tăng.

Lúc đó, việc bố thí không còn là một phước nhỏ thông thường, mà trở thành đại phước báu.

Trong đời, người làm nông hay kinh doanh a nếu có kỹ năng thì thành công hơn người không có kỹ năng.

Cũng vậy, làm phước mà có hiểu biết, có tâm đúng đắn thì quả phước sinh ra sẽ cao quý hơn.

Không phải bố thí nhiều là được đứng đầu.

Muốn có quả lớn, phải hội đủ bốn yếu tố:

Tâm cung kính khi dâng cúng,

Tâm hướng đến Đức Phật,

Tâm hướng đến Pháp,

Tâm hướng đến Tăng.

Phải rèn luyện và khuyến khích tâm để mình có đủ bốn yếu tố ấy, tâm bố thí mới trong sạch và mạnh mẽ.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Quở trách hay xúc phạm chư Tăng mang nghiệp rất nặng!

Phật giáo thường thức 17:28 20/11/2025

Việc quở trách hay xúc phạm chư Tăng - theo lời dạy của ngài Luang Pu Mun - không chỉ là hành vi bất thiện trong đời sống thường nhật, mà còn là một loại nghiệp rất nặng, có thể đưa người tạo nghiệp vào những cảnh giới đau khổ sau khi chết.

Tu là trở về nguồn cội, quá trình biến đổi tâm thức và tư duy

Phật giáo thường thức 16:00 20/11/2025

Tu không phải chỉ là việc đơn thuần lên chùa, ăn chay, và tụng kinh niệm Phật; cũng không chỉ là việc tìm đến những nơi hẻo lánh, xa rời thế tục.

Vì sao niệm Phật mà tâm chẳng được quy nhất?

Phật giáo thường thức 14:32 20/11/2025

Niệm Phật điều cần yếu là thường xuyên đặt mình vào trường hợp sắp chết, sắp đọa địa ngục thời không khẩn thiết cũng tự khẩn thiết. Dùng tâm sợ khổ để niệm Phật, ấy là “xuất khổ diệu pháp đệ nhất” cũng là “tùy duyên tiêu nghiệp diệu pháp đệ nhất”. Tâm niệm Phật sở dĩ chẳng qui nhất là do lỗi của tâm đối với sự sanh tử chẳng tha thiết.

Xem thêm