Đón nhận những cơn gió
Hãy xem mình chỉ là cọng rơm hay cọng cỏ, để dù ai có quăng mình từ tầng hai mươi xuống đất thì cũng không hề hấn gì. Còn nếu quá xem trọng mình như cái chén kiểu, cái tô sứ, thì chỉ cần một va chạm nhẹ cũng làm mình vỡ tan tành.

Trong kinh Pháp Cú, phẩm Phẫn Nộ, câu kệ 227 có ghi:
“A-tu-la, nên biết
Xưa vậy, nay cũng vậy
Ngồi im, bị người chê
Nói nhiều, bị người chê
Nói vừa phải, bị chê
Làm người không bị chê
Thật khó tìm ở đời”.
Cũng vậy, trong cuộc sống này, dù chúng ta có làm gì thì cũng sẽ có người ủng hộ và không ủng hộ, rồi nói ra nói vào làm cho mình bị lung lay tinh thần. Chẳng hạn như trong đạo, người chuyên tu thì bị nói là yếm thế ích kỷ, người có tâm hoằng pháp hay làm các Phật sự thì cho là chạy theo danh lợi tu không đúng chánh pháp... Dù làm gì thì cũng sẽ có người tán thán, hoan hỷ, ủng hộ những việc làm đó và ngược lại cũng sẽ có người phê bình, chỉ trích, lên án dữ dội, và họ có thể đưa ra cả trăm lý do vì sao không nên làm việc đó.
Thật ra, đây chính là bộ mặt của vòng luân hồi, là tám ngọn gió (được và mất, danh thơm và tiếng xấu, khen và chê, hạnh phúc và khổ đau) không ngừng xô đẩy chúng ta trong cuộc đời này. Nếu chúng ta không có định tĩnh, không có chánh niệm và tỉnh giác, thì sẽ bị nó cuốn phăng đi đâu cũng không biết được. Dòng chảy luân hồi là sự xuôi theo ác pháp, bất thiện, xuôi theo bản năng phàm phu của chúng sanh. Vì thế, khi tu hành là đi ngược lại hết, ngược nước, ngược gió, nên chắc chắn sẽ bị những thử thách trở ngại, trở lực ngăn chặn là chuyện bình thường và cực kỳ dễ hiểu. Như một chiếc thuyền nếu xuôi theo dòng nước, căng buồm thuận theo chiều gió, thì sẽ dễ đi hơn rất nhiều so với việc cố gắng đi ngược lại. Cho nên, dù mình tu hành đàng hoàng, không chọc phá ai hết, thì cũng sẽ có người ghét và chống đối.
Đọc trong kinh, chúng ta cũng sẽ thấy kể cả đức Phật và các vị Thánh Tăng, cũng phải gặp không ít phiền phức với cuộc đời ô trược này, dù cho các Ngài đã là Phật, là Thánh. Chẳng hạn, Phật cho Đề-bà-đạt-đa xuất gia, dạy giáo pháp cho ông ấy nhưng rồi ông ta cũng quay lại ganh ghét, chống đối, phỉ báng và tìm cách ám hại Ngài thay vì mang ơn Ngài; hay các ngoại đạo cũng tìm đủ mọi cách để dìm Ngài bằng cách giết người rồi vu oan, giả mang thai để giáng họa… và rất nhiều chuyện kinh thiên động địa khác nữa. Thời đương đại này, cũng có các bậc cao Tăng đức cao vọng trọng, như Thiền sư Thích Nhất Hạnh, Thiền sư Thích Thanh Từ… các Ngài đều là những bậc mô phạm cho hàng hậu học, là chỗ nương tựa vững chắc để nhiều người noi theo. Các vị ấy đã đạt được rất nhiều thành tựu trong đạo nghiệp và để lại rất nhiều giá trị cho đời, nhưng ở đâu đó trong xã hội này, vẫn có người không thích và nói những lời không tốt về các Ngài thay vì tùy hỷ và học theo.
Vì thế, điều quan trọng là phải luôn cảnh giác, chánh niệm, việc gì thấy cần thiết thì cứ làm và phải chọn người mà gần. Đối với những người sơ cơ mới bước chân vào đạo, hay chỉ mới tập tu một thời gian, thì đây là điều rất thiết yếu. Nội tâm mình cũng giống như cơ thể vậy, lúc khỏe lúc yếu. Lúc khỏe thì dù có gì cũng không sao hết, nhưng khi yếu đi, bị thất niệm mà còn không có thiện tri thức bên cạnh nhắc nhở, động viên khích lệ, thì chỉ cần một chút tác động từ người ngoài, từ một hình ảnh mình nhìn thấy, một câu nói mình nghe được, thì cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến mình và làm mình đánh mất thiện tâm. Cho nên, sống dẫm trên dư luận mà đi là chuyện không nên, vì đó là thái độ sống bất chấp. Nhưng trở thành nạn nhân của dư luận, của thị phi, trở thành chiếc lá trên dòng chảy thì càng đáng thương hơn. Vì vậy, muốn đứng vững trước tám ngọn gió thì phải tập xem tất cả lời khen chê chỉ là những “cơn gió”. Gió thì có đủ mùi. Gió đi ngang vườn hoa thì thơm, gió đi ngang chuồng thú thì sẽ khó ngửi một chút. Và đặc biệt là phải tập cho được, dù ngọt cỡ nào cũng không quá đắm say nó. Biết lơ là trước cái ngọt thì khi gặp cái đắng mới đủ năng lực, bản lĩnh chịu đựng nó. Hãy xem mình chỉ là cọng rơm hay cọng cỏ, để dù ai có quăng mình từ tầng hai mươi xuống đất thì cũng không hề hấn gì. Còn nếu quá xem trọng mình như cái chén kiểu, cái tô sứ, thì chỉ cần một va chạm nhẹ cũng làm mình vỡ tan tành.
Tóm lại, bản chất của dòng luân hồi sinh tử này là như vậy. Còn muốn hạnh phúc thì sẽ còn gặp khổ đau, và còn mang xác thân này thì còn phải hứng chịu nhiều chuyện trái ý nghịch lòng dù mình có là ai. Cho nên, hãy cứ xem nó là một phần tất yếu của cuộc sống. Còn sống trên đời là còn phải bị như vậy. Ai cũng vậy chứ không phải thảm họa chỉ rơi xuống mình mình, để qua đó, ta có thể bình thản trước cuộc đời đầy bất trắc này.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Đại đức Thích Khải Tuấn tán thán Hoa hậu Hương Giang
Phật pháp và cuộc sốngChiều 19/11, phần thi Trang phục dân tộc - National Costume của Miss Universe 2025 đã thu hút sự theo dõi của hàng triệu khán giả toàn cầu.
Thiên thu vừa chợp mắt
Phật pháp và cuộc sốngMọi chấp đều rời rã/ Như sương tan ngọn đồi/ Một niệm buông trọn vẹn/ Trời hiện giữa lòng người...
Tự do là con đường lớn nhất của mỗi sinh linh
Phật pháp và cuộc sốngCánh chim từng có những ngày tung cánh bay lượn trên khoảng trời cao rộng, vượt đồi núi, vượt mây trắng, vượt tất cả những giới hạn bé nhỏ mà mặt đất cố đặt lên đôi chân của kiếp người. Một lần đã chạm vào tự do, trái tim bỗng có một dạng ký ức không bao giờ phai, như dấu ấn của gió khắc vào cánh chim, như mùi của biển khắc vào sóng nước.
Gửi em, người từng gặp biến cố: Hãy thử học Phật!
Phật pháp và cuộc sốngNếu em đã từng vì một biến cố trong đời mà chọn bắt đầu hoặc đang trong một hành trình tu học triết lý Phật giáo thì hãy thử đọc hết bài anh viết nha.
Xem thêm














