Được làm người còn khó hơn rùa mù gặp ách

Làm người là cơ hội cuối cùng, nếu ta còn buông lung, phóng dật. Đừng để mình rơi vào nơi không có Pháp. Vì một khi đã rơi xuống thì muôn kiếp chưa chắc ngoi lên lại được...

Đức Phật Ngài ví dụ:

Giữa biển lớn, có một cái ách gỗ đang trôi dạt, trôi ngàn năm không biết dạt về đâu.

Ở nơi khác, có con rùa mù mỗi trăm năm, mới ngoi đầu lên mặt nước một lần.

Và Ngài hỏi: Liệu con rùa mù đó, có thể trồi lên và chui đúng vào cái lỗ duy nhất của cái ách đó không?

Khó lắm.

Nhưng Đức Phật bảo: Còn dễ hơn là chuyện một chúng sanh từ cõi khổ được trở lại làm người.

Vì sao lại khó đến vậy?

Được thân người và nghe được Phật pháp là đại hạnh

Được làm người còn khó hơn rùa mù gặp ách 1
Ảnh minh họa. 

Vì đã rơi vào những nơi khổ đau như địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh… thì ở đó không có Pháp, không ai dạy đạo lý.

Chỉ có sân hận, oán thù, đói khát và lo sợ triền miên.

Không ai sống trong những cảnh đó mà còn đủ tỉnh để nhớ bố thí là gì.

Không ai đang bị đốt thiêu, gào khóc mà còn khởi được tâm từ.

Không ai đang sân si, gào thét mà còn nhớ hành thiền hay giữ giới.

Chúng ta đang là người là điều hiếm nhất. Cực kỳ hiếm.

Hiếm như con rùa mù chui đầu vào cái ách giữa biển khơi.

Vậy mà ta sống sao?

– Sáng mở mắt đã cáu gắt.

– Gặp chuyện trái ý là nổi giận.

– Gặp ai hơn mình là ganh tị.

– Tâm lúc nào cũng muốn hơn người, lấy phần, giữ cái lợi.

Mỗi một tâm bất thiện khởi lên là một cú xô mình về gần cõi khổ. Không cần ai đẩy. Chính mình là người mở cửa cho nghiệp ác bước vào.

Và rồi, khi cận tử đến ai biết tâm mình sẽ khởi cái gì?

– Nếu đó là giận hờn.

– Nếu đó là tiếc nuối.

– Nếu đó là hối hận…

thì cánh cửa sanh lại làm người có khi khép lại .

Cho nên, biết được mình đang là người là phải sợ.

Sợ vì dễ mất như nắm nước trong tay.

Sợ vì khó giữ nếu còn sống với tâm bất thiện.

Sợ nhưng đừng hoảng.

Phải tỉnh. Tỉnh để từng ngày sống không sai nữa.

– Tỉnh để biết cái gì đang trói mình.

– Tỉnh để mỗi hơi thở là một cơ hội hành thiện.

Câu chuyện rùa mù không phải để kể cho vui.

Mà để nhắc: Làm người là cơ hội cuối cùng, nếu ta còn buông lung, phóng dật.

Đừng để mình rơi vào nơi không có Pháp.

Vì một khi đã rơi xuống thì muôn kiếp chưa chắc ngoi lên lại được.

Và nếu hôm nay còn làm người, còn hiểu được Pháp thì phải sống như đang đi trên dây: tỉnh, chánh niệm, và dứt khoát không rơi.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Để mẹ nói, còn mình giữ tâm an

Phật giáo thường thức 11:07 21/11/2025

“Cứ để mẹ than phiền. Còn con, con sẽ không dao động”.

Cách nhận biết ma chướng trên đường tu

Phật giáo thường thức 09:03 21/11/2025

Nay chúng ta bắt đầu học Phật, những điều gây chướng ngại cho chúng ta rất nhiều. Chúng ta muốn đến đây nghe kinh, nhưng bạn thân của quý vị gọi điện thoại hẹn sẵn, khiến cơ hội của quý vị bị phá hoại. Đó là gì? Ma chướng đạo.

Nghiệp chứa ở đâu?

Phật giáo thường thức 08:01 21/11/2025

Một lần nọ, vua Milanda hỏi Đại đức Nāgasena rằng: “Bạch Ngài, Ngài có thể chỉ cho tôi biết Nghiệp chứa đựng ở đâu không?”.

Quở trách hay xúc phạm chư Tăng mang nghiệp rất nặng!

Phật giáo thường thức 17:28 20/11/2025

Việc quở trách hay xúc phạm chư Tăng - theo lời dạy của ngài Luang Pu Mun - không chỉ là hành vi bất thiện trong đời sống thường nhật, mà còn là một loại nghiệp rất nặng, có thể đưa người tạo nghiệp vào những cảnh giới đau khổ sau khi chết.

Xem thêm