Giữ mãi làm chi chuyện đoạn trường
Nỗi đau, nếu được nhìn thẳng, chỉ là một tín hiệu nhắc ta quay về hiện tại. Khi buông tay khỏi những gì đã trôi xa, lòng tự nhiên nhẹ lại, như sương tan trước nắng.
Có lúc hồn ta như bước lạc vào một buổi sớm chưa tan sương, mọi thứ trước mắt đều mờ nhòe, quen mà lạ, gần mà xa. Những điều đang diễn ra không còn rạch ròi là thật hay mộng, chỉ biết chúng đan vào nhau, quấn lấy nhau, khiến ta chao đảo giữa những lớp vô thường liên tiếp đổi thay. Ta tưởng mình đang sống rất rõ, nhưng kỳ thực lại đang lần mò trong một khoảng nửa sáng nửa tối của tâm thức.
Trong làn sương ấy, ký ức và hiện tại hòa lẫn, những chuyện đã qua cứ ngỡ như mới hôm qua, còn những gì đang xảy ra lại mang dáng dấp của giấc mơ. Ta chạy theo cảm xúc, tin vào những hình ảnh do chính lòng mình vẽ ra, rồi khổ sở vì chúng không chịu đứng yên. Vô thường không gõ cửa, nó đến rất khẽ, đủ để làm lung lay tất cả những gì ta từng nghĩ là bền chắc.
Hiểu vô thường để thương nhiều hơn

Bóng trăng vẫn treo trên cao, nhưng khi soi xuống dòng sông cũ, chỉ còn là một vệt sáng chập chờn, trôi dạt theo nước. Trăng không hề lạc, chỉ có nước luôn chảy, và lòng người thì muốn giữ nguyên một hình ảnh vốn chưa từng đứng yên. Ta đau vì cố níu lấy bóng trăng trong dòng sông ký ức, mà quên rằng bản chất của trăng là soi sáng, không phải để bị nắm giữ.
Giữ mãi làm chi những chuyện đoạn trường, khi chính ta là người đang buộc mình vào đó. Nỗi đau, nếu được nhìn thẳng, chỉ là một tín hiệu nhắc ta quay về hiện tại. Khi buông tay khỏi những gì đã trôi xa, lòng tự nhiên nhẹ lại, như sương tan trước nắng. Và trong khoảnh khắc ấy, giữa thực và mộng ta chợt hiểu rằng an nhiên không nằm ở việc tránh né vô thường, mà ở khả năng mỉm cười khi mọi thứ đang lặng lẽ đổi thay.
Có lúc hồn ta mờ sương phủ
Thực mộng đan xen giữa vô thường
Bóng trăng trôi lạc dòng sông cũ
Giữ mãi làm chi chuyện đoạn trường.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Giữ mãi làm chi chuyện đoạn trường
Phật pháp và cuộc sốngNỗi đau, nếu được nhìn thẳng, chỉ là một tín hiệu nhắc ta quay về hiện tại. Khi buông tay khỏi những gì đã trôi xa, lòng tự nhiên nhẹ lại, như sương tan trước nắng.
Trong lời kinh, tôi học cách tha thứ cho ba
Phật pháp và cuộc sốngCó những vết thương không nằm trên da thịt, mà âm thầm khắc sâu trong ký ức của một đứa trẻ. Đó là nỗi sợ hãi, là sự tủi hờn khi chứng kiến ba mình say xỉn, quát tháo, thậm chí vung tay đánh mẹ.
Phật Bà hãy cứu con!
Phật pháp và cuộc sốngTin chị S. đi tu như sét đánh ngang tai tôi. Tự nhiên nước mắt tôi trào ra. Có cái gì tưng tức trong lồng ngực như thể ai đó vừa ức hiếp tôi; vừa cướp đi của tôi một thứ gì đó rất quý giá. Không hiểu sao, tôi nghĩ phải có uẩn khúc gì đó, chị S. mới đi tu một cách bất ngờ như thế.
Buông, nắm, chờ, nhận dưới góc nhìn Bồ tát đạo
Phật pháp và cuộc sốngHôm qua, tôi ngồi uống cafe tại quán Sam trên đường Hai Bà Trưng - Huế, nghe lại bài hát: “Đời đá vàng” của nhạc sĩ Vũ Thành An – một trong ngũ đại Nhạc sĩ của âm nhạc Việt Nam tại đất Sài thành (nay: Tp. Hồ Chí Minh) một thuở từ 1955 đến 1975, trong đó có đoạn viết:
Xem thêm














