Im lặng và trầm tĩnh

Trong đời sống, ta dễ dàng bắt gặp những người ưa khoe khoang: khoe tài sản, khoe thành tích, khoe mối quan hệ. Họ cần ánh mắt của người khác để khẳng định sự tồn tại của mình.

Nhưng càng quan sát, ta càng nhận ra: người khoe mẽ thường là người rỗng ruột. Những gì thật sự quý giá không cần phô bày, cũng như viên ngọc nằm sâu dưới biển vẫn tỏa sáng, dù chẳng ai kêu gọi.

Im lặng và trầm tĩnh  1

Khi bạn chưa có gì, im lặng là khí chất. Im lặng không phải vì thua kém, mà vì hiểu mình đang trên đường rèn luyện. Người chưa đủ vững thường bị cám dỗ bởi so sánh, muốn chứng minh mình bằng lời nói. Nhưng người biết im lặng lại toát lên sự tự tin khác biệt: họ không cần tranh giành ánh sáng, bởi họ đang kiên nhẫn tạo dựng nó từ bên trong. Im lặng ở đây là thái độ sống, là sự khiêm nhường, là bản lĩnh không chạy theo đám đông.

Trong tinh thần Phật giáo, im lặng còn là một pháp tu. Đức Phật có lúc chỉ ngồi yên, không trả lời những câu hỏi vô ích, để dạy rằng có những điều vượt ngoài tranh luận. “Im lặng như Chánh pháp” là vậy: lời nói chỉ nên cất lên khi thật sự cần thiết, còn lại hãy để sự tĩnh lặng nuôi dưỡng trí tuệ. Người mới bước trên đường tu, nếu giữ được sự im lặng, chính là đang gieo hạt giống cho định lực.

Còn khi bạn thật sự có rồi - tri thức, trải nghiệm, tài sản hay quyền lực - thì trầm tĩnh mới là đẳng cấp. Người có thật không cần khoe. Càng giàu, càng hiểu giá trị của tiết chế. Càng giỏi, càng biết khoảng trống trong tri thức mênh mông đến đâu. Càng quyền lực, càng thấy sự khiêm nhường là nền tảng giữ cho mình an toàn. Trầm tĩnh giúp họ đối diện mọi biến động mà không bị cuốn theo. Như ngọn núi lớn, dẫu gió bão thế nào, vẫn sừng sững, vững vàng.

Người trầm tĩnh không có nghĩa là thờ ơ. Trái lại, họ lắng nghe sâu hơn, quan sát kỹ hơn, rồi mới hành động. Một ánh mắt, một nụ cười, một câu nói ngắn gọn của họ cũng đủ sức nặng, bởi nó được chưng cất từ kinh nghiệm và sự từng trải. Trầm tĩnh chính là đẳng cấp của người hiểu rõ giá trị của thời gian, của sự im lặng, và của năng lượng nội tâm.

Người khoe mẽ, nhìn kỹ, thường bất an. Họ sợ người khác không biết mình “có gì”, nên phải vội vàng phô bày. Nhưng sự phô bày ấy thường chỉ làm lộ rõ khoảng trống bên trong. Giống như cái trống rỗng, càng gõ càng vang. Ngược lại, người đủ đầy trong lòng không cần lên tiếng, sự hiện diện của họ đã đủ gây an ổn.

Trong Kinh Pháp Cú, Đức Phật dạy: “Chiến thắng vạn quân không bằng tự thắng chính mình”. Tự thắng chính mình cũng là học cách im lặng và trầm tĩnh. Bởi kẻ thù lớn nhất không nằm ngoài kia, mà là tâm ham khoe, ham hơn thua, ham được công nhận. Khi chế ngự được nó, ta mới thật sự tự do.

Đời sống hiện đại dễ khiến người ta nhầm lẫn. Mạng xã hội đầy rẫy những khoảnh khắc hào nhoáng, những lời khẳng định bản thân. Người ta quên rằng hạnh phúc thật không nằm trong ánh nhìn của người khác, mà nằm trong sự vững chãi nội tâm. Hãy thử một lần im lặng, không để chứng minh, không để phản bác. Hãy thử một lần trầm tĩnh, để lắng nghe chính mình. Ta sẽ thấy sự bình an khác lạ.

Có thể nói, im lặng là khí chất khi ta chưa có gì, vì nó giúp ta nuôi dưỡng hạt giống khiêm cung và tập trung vào việc rèn luyện. Trầm tĩnh là đẳng cấp khi ta đã có, vì nó giữ cho ta không ngã mạn, không bị cám dỗ làm tổn hại bản thân và người khác. Giữa hai điểm ấy, là cả một hành trình trưởng thành.

Hãy nhớ, biển sâu không ồn ào, trời cao không khoe khoang. Người càng giàu nội lực càng giản dị. Người càng trí tuệ càng bình thản. Và khi đủ trưởng thành, ta không còn thấy nhu cầu chứng minh với ai, bởi chính sự an tĩnh trong lòng đã là lời chứng minh hùng hồn nhất.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài

Phật pháp và cuộc sống 08:50 18/11/2025

Tình yêu lớn nhất mà ta khao khát là cảm giác được hiểu, được an trú, được bình yên không đến từ ai cả. Nó đến từ khoảnh khắc ta quay về bên trong và thấy mình đủ.

Thân này thật sự là khách trọ

Phật pháp và cuộc sống 08:16 18/11/2025

Có thân là có khổ, điều ấy ai cũng từng nghe nhưng không phải ai cũng thấy. Ta chỉ thật sự thấy khi thân bắt đầu đau, khi hơi thở trở nên nhọc, khi một căn bệnh bất ngờ kéo đến và lấy đi những gì ta tưởng thuộc về mình.

Một mảnh đời

Phật pháp và cuộc sống 20:42 17/11/2025

Hôm nay, tôi đến thăm cô Ba H., người hàng xóm, mới từ bệnh viện Ung bướu. trở về. Dù là thầy thuốc, đã chứng kiến biết bao nhiêu là bệnh tật, chết chóc của đồng loại nhưng tôi vẫn thật sự giật mình vì sự tàn phá của căn bệnh ung thư phổi đối với cô ấy. Nếu không đến tận nhà, tôi chẳng cách nào nhận ra người hàng xóm vốn quen biết bấy lâu.

Hành hương trần thế

Phật pháp và cuộc sống 20:31 17/11/2025

Chúng ta đến trần gian này để làm gì? Theo quan niệm bình thường, kém sáng suốt, thì chúng ta đến trần gian này để tìm kiếm những thực phẩm, của cải của trần gian để hưởng thụ. Mật ngọt của trần gian này nhiều lắm. Nào giàu có, tiếng tăm, quyền lực, tình yêu, gia đình... Rồi sau đó ra đi, bỏ lại buổi tiệc đời cho những người đến sau. Bỏ lại cho người khác với rất nhiều nuối tiếc, chẳng đem theo được gì.

Xem thêm