Khổ đau lại cứ tìm tới Phật
Và cứ thế năm tháng ở chùa, không ít lần tôi lên vừa khóc vừa kể Phật nghe, giờ thì lớn rồi cũng hiểu chuyện hơn rồi nên cũng không có giận hờn vu vơ như lúc bé nữa.

“Sư cô ơi, đi tu có vui không ạ”
“Vui lắm em, những cũng có lúc buồn em ạ”
“Vậy lúc buồn sư cô làm gì ạ”
“Lúc buồn á, thì sư cô chạy lên kể với Phật”
Ừ, không biết tôi đã lên khóc kể với Phật bao nhiêu lần rồi nhỉ, chắc có lẽ nhiều quá nên cũng không nhớ nữa. Đi tu vui thì cũng vui thiệt, nhưng có lúc cũng buồn dữ lắm. Có mấy khi Thầy cũng không hiểu, có khi cũng bị Thầy la oan, hay mấy khi chị em cũng có chuyện này chuyện kia. Giờ thì lớn, tu cũng được một chút nên cũng hiểu ra, chớ ngày đó mới tu là buồn lắm. Cứ lên mà khóc với ông Phật miết, nhưng mà khóc rồi lại thôi, lại tu tiếp, cái gì cũng đi qua hết mà.
Ở chùa mà cũng có đủ chuyện, chị em thương thì thương thiệt đó những có lúc cũng bất đồng, cũng giận hờn. Tôi nhớ cái hồi đó, chùa cũng nhỏ thôi, có cái sân trước, có gốc bồ đề nên lá cũng rụng miết. Thầy dạy hai chị em ra quét chung, lúc nào siêng thì chị chị em em vui lắm, lúc lười là đứa này nạnh đứa kia. Hôm đó, Thầy đi đám về thấy sân toàn lá, mới gọi chị em ra hỏi:
“Sao hai đứa không chịu quét lá vậy con?
“Dạ sáng tụi con quét rồi thưa Thầy, chắc là gió nên lá rụng nữa ạ.”
“Vậy hai đứa lấy chổi ra quét lại đi con, quét cho chùa sạch”
“Chùa mình cũng có mấy ai viếng đâu Thầy, quét xong lát gió, lá lại rụng nữa Thầy ạ.”
“Cần tảo già lam địa. Thời thời phước huệ sanh. Tuy vô nhân khách chí. Diệc hữu Thánh nhân hành. Tuy chùa vắng không ai viếng nhưng vẫn có những chư thiên, thiện thần đi qua. Các con còn nhỏ nên chăm chỉ việc chùa, để tích lũy phước mà tu, không có phước là không ở được chùa đâu các con.”
“Dạ Thầy, tụi con sẽ quét ạ”
Dạ với Thầy vậy đó, chứ Thầy vừa đi vào phòng là hai đứa cũng đẩy qua đẩy lại việc quét sân, cuối cùng không đứa nào chịu quét hết. Nghe hai đứa cũng đùng đẩy qua lại, Thầy bước ra bảo, “Em không quét thì con lớn con quét cho em cũng được mà con”.
Sau cùng chỉ còn tôi đứng một mình ở sân, không hiểu sao lúc đó tôi thấy giận Thầy lắm, cũng thấy giận em nữa. Cảm thấy sao Thầy lại thương em mà không thương mình. Tôi buồn lắm, vừa quét sân mà vừa khóc, khóc trong sân vẫn thấy ấm ức lắm, lại chạy lên chùa kể với Phật. Mà lạ lắm cứ mỗi lần kể với Phật xong thì thấy cũng không còn buồn nữa, rồi thì lại thôi cũng cho qua.
Và cứ thế năm tháng ở chùa, không ít lần tôi lên vừa khóc vừa kể Phật nghe, giờ thì lớn rồi cũng hiểu chuyện hơn rồi nên cũng không có giận hờn vu vơ như lúc bé nữa. Nhưng giờ mấy khi buồn vẫn hay lên tâm tình với Phật. Có lẽ Phật không chỉ là cái pho tượng vô tri vô giác đặt ở trên chùa, mà Phật là một cái gì đó, vững chãi, bình an mà mỗi lần mình khổ đau lại cứ tìm tới Phật.
Đôi khi tôi cũng tự hỏi Phật là ai, Phật như thế nào, rồi Phật có buồn không, hỏi vậy thôi chứ tôi cũng không biết nữa. Nhưng tôi biết Phật cũng vẫn là một con người bình thường mà thôi, không mầu nhiệm, thần thông, hay quyền năng như người ta hay cầu xin Người. Tôi nghĩ Phật cũng đi con đường mà tôi đang đi rồi tìm ra ánh sáng của giác ngộ, và tôi cũng tin rằng nếu ai đi rồi cũng sẽ có ngày cũng được như Phật vậy.
Trong những đêm u tối, Phật như ánh sáng chiếu rọi tới nơi tối tăm của trần gian, nơi con người vẫn miệt mài trầm mình trong khổ đau, như kẻ lữ khách ghé lại kiếp tử sinh không biết bao lần. Phật đã đi và tìm ra con đường của chân lý, thì chúng ta - những gã cùng tử trôi lăn mãi trong luân hồi sao còn chưa chịu tỉnh thức.
Con đường vẫn ở đó, vẫn đợi ta đi đến, hãy đi mau thôi những kẻ chẳng chịu dậy trong giấc đại mộng dài.
_____
* Quý vị Tăng Ni có kỷ niệm nào về thời "khu ô Sa-di" hay thời hành điệu, có thể chia sẻ với chúng tôi qua email: luudinhlong.saigon@gmail.com. Bài hay sẽ được chọn đăng trên Cổng thông tin Phật giáo - Phatgiao.org.vn.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Đại đức Thích Khải Tuấn tán thán Hoa hậu Hương Giang
Phật pháp và cuộc sốngChiều 19/11, phần thi Trang phục dân tộc - National Costume của Miss Universe 2025 đã thu hút sự theo dõi của hàng triệu khán giả toàn cầu.
Thiên thu vừa chợp mắt
Phật pháp và cuộc sốngMọi chấp đều rời rã/ Như sương tan ngọn đồi/ Một niệm buông trọn vẹn/ Trời hiện giữa lòng người...
Tự do là con đường lớn nhất của mỗi sinh linh
Phật pháp và cuộc sốngCánh chim từng có những ngày tung cánh bay lượn trên khoảng trời cao rộng, vượt đồi núi, vượt mây trắng, vượt tất cả những giới hạn bé nhỏ mà mặt đất cố đặt lên đôi chân của kiếp người. Một lần đã chạm vào tự do, trái tim bỗng có một dạng ký ức không bao giờ phai, như dấu ấn của gió khắc vào cánh chim, như mùi của biển khắc vào sóng nước.
Gửi em, người từng gặp biến cố: Hãy thử học Phật!
Phật pháp và cuộc sốngNếu em đã từng vì một biến cố trong đời mà chọn bắt đầu hoặc đang trong một hành trình tu học triết lý Phật giáo thì hãy thử đọc hết bài anh viết nha.
Xem thêm














