Mang theo câu kinh hay gởi tâm mình lại dưới mái hiên chùa?
Lâu lâu chú lại về chùa để cùng với mọi người đọc một thời kinh. Thực ra chú cũng chẳng thuộc được mấy câu kinh để đọc với mọi người, chú chỉ yên lặng ngồi nhìn đôi mắt thật hiền của Phật, đợi khi nghe mọi người đọc đến một bài kinh quen rồi cất tiếng đọc theo.
Rửa chén bát, cào lá khô: Trí tuệ từ các bậc tiền nhân
Trong tiếng đọc kinh của người có tiếng gió lạnh của một ngày mưa bão. Có tiếng bước chân phiêu bạt cả nửa đời người. Có tiếng chiếc lá cuối thu rơi hoài không chạm đất. Có tiếng hòn sỏi nhỏ rơi xuống vực sâu nhưng không có âm thanh vọng lại.
Phải bao nhiêu câu kinh mới đủ để lấp đầy khoảng trống trong lòng? Phải bao nhiêu câu Phật hiệu mới chạm đến được bình yên?
Người về rồi đi…
Ngoài kia, có con đường có thể đi chung với nhiều người, nhưng có con đường chỉ có thể đi một mình; có con đường có thể đi qua hết bằng đôi chân thật khoẻ, nhưng có con đường chỉ có thể đi qua hết bằng một tấm lòng chứa đầy tình thương.
Ngoài kia, khi muốn nhìn thấy được một sự thật, phải trả giá bằng một nỗi đau. Khi hiểu được một người, cũng là lúc mất đi một người.
Ngoài kia, những gì tốt đẹp rất khó để có được, và bình yên trong lòng luôn là thứ khó để có được nhất, vì bình yên không phải là những gì có trong tay mà là những gì có trong tâm, mà tâm người đời lại quá nhiều toan tính, chẳng có khoảng trống nào cho bình yên.
Ngoài kia, những người đau thật sự luôn là những người chưa bao giờ nói về nỗi đau của mình.
Ngoài kia, sau những ngày bận rộn, người ta thường tự thưởng cho mình một chuyến đi chơi, để cơ thể được nghỉ ngơi, đâu hay tâm của mình luôn cần được nghỉ ngơi nhiều hơn cơ thể, nhưng chúng ta lại làm nó phải bận rộn cả ngày.
Chuyển hóa sân hận thành yêu thương
Người về rồi đi…
Những ngày phía trước, khi đứng trước một sự lựa chọn, mong người sẽ lựa chọn cho mình sự lương thiện. Không mong người luôn thành công, chỉ mong người luôn cố gắng. Không mong người luôn hạnh phúc, chỉ mong người luôn mỉm cười. Mong người như cây rừng, càng mưa gió càng lớn lên. Được không?
Người về rồi đi…
Mang theo câu kinh hay gởi tâm mình lại dưới mái hiên chùa?
Vô Thường
(Cuộc Sống Nhìn Từ Ô Cửa Thiền, tập 2)
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Nếu không có cái tôi thì mình còn lại gì?
Sống an vui 18:58 20/12/2024Nỗi đau dạy tôi vô ngã. Nó bào mòn cái “tôi” ích kỷ trong tôi, để trả tôi về với bản chất thật của mình là sự rỗng rang và tự do. Không còn ranh giới giữa tôi và cuộc đời. Tôi chỉ là một dòng sông chảy, lặng lẽ nhưng không ngừng.
Ước nguyện trong ngày mới
Sống an vui 08:08 20/12/2024Một ngày mới bắt đầu...Tôi sẽ mở tâm hồn và trái tim mình để hoà nhập với những người xung quanh. Tôi sẵn sàng tha thứ cho mọi lỗi lầm của bạn bè mình. Tôi không kì vọng mình sẽ trở thành một người hoàn hảo, và bạn bè tôi cũng thế.
Hãy sống với tâm thái tích cực và chăm chỉ
Sống an vui 07:30 20/12/2024Có một số người, vừa thấy thành tựu của ai đó, liền liên hệ ngay tới bản thân mình. Cảm thấy không bằng người thì tủi thân trách phận, và không hoan hỷ với thành công kia.
Ăn mặn gây hại sức khỏe thế nào?
Sống an vui 13:45 19/12/2024Nhiều người lo ngại ăn mặn dễ cao huyết áp, ảnh hưởng chức năng tim, thận... nên tự kiêng muối. Chế độ ăn nhạt máy móc sẽ có ảnh hưởng không tốt tới hệ thần kinh, tuần hoàn, gây chán ăn, suy nhược cơ thể, thậm chí tử vong. Vậy ăn nhạt thế nào đúng?
Xem thêm