Mẹ tôi gánh cả trời thu

Tôi có cảm giác thời gian dường như trôi mỗi lúc một nhanh hơn, chúng điểm những mảng màu bàng bạc lên mái tóc của mẹ một cách vô tình. Nơi góc phố có một chiếc lá vàng vừa rơi rồi bỗng chốc đột nhiên, thu sang, sững sờ mùa lá rụng! Những cơn gió heo may bắt đầu thổi một lúc một nhiều hơn và có những người bán hàng rong bắt đầu những quang gánh đầy những sắc thu của riêng mình.

Mẹ tôi từng gánh cả mùa thu trong đôi quang gánh gầy guộc của mình. Mẹ cũng như bao người bán hàng rong khác, bán sự mưu sinh trong những chiếc quang gánh con con. Ngày trước, khi tôi còn bé, tôi cũng được mẹ gánh trong đôi quang gánh như thế. Một quang gánh mẹ gánh đủ thứ bánh mứt, trái cây theo mùa; đôi khi mẹ gánh cả hoa, những loài hoa tỏa hương sắc chao nghiêng theo những áng mùa; còn một quang gánh chỉ độc mỗi tôi ngồi trong đó. Trong quang gánh của mẹ, tôi thấy cả bầu trời, thấy sự dịu dàng của góc phố, thấy sức nặng nghiêng lệch hẳn một bên, thấy cả trời thu đong đầy trên tóc.

Mẹ tôi gánh cả trời thu  1
Ảnh minh hoạ.

Mẹ tôi ngồi bó gối, ngồi nhìn chiếc lá rơi trước hiên nhà, đôi quang gánh tự lúc nào trở thành kỷ vật nằm yên một góc nhuốm màu thời gian. Ánh nắng bàng bạc hôn lên khe cửa sổ, mẹ chải làn tóc rối đã bắt đầu đổi những màu xa lạ, tôi trưởng thành từ đôi quang gánh đã ngủ yên. Ngày ấy, tôi thích lon ton đi theo mẹ bán hàng, tôi thích hương cốm thơm ngát trên người mẹ. Nhắc đến đặc sản mùa thu không thể quên được hương cốm. Màu xanh của cốm nom nhìn rất bắt mắt, ăn vào thì lại dẻo, ngọt, mùi thơm đặc trưng gói gọn trong chiếc lá sen. Ăn từ từ để cảm nhận dư vị ngọt ngào nơi đầu lưỡi, sự dẻo thơm của những hạt lúa non, vị man mác dư âm của cốm, và cả hương thơm dìu dịu của lá sen vương vào. Ăn cốm Hà Nội, uống một ly sấu dầm chua chua ngọt ngọt, đầy hậu vị thực sự là những đặc sản vô cùng dân dã bình dị mà lại quyến luyến khó quên. Cứ đến thu mẹ tôi lại làm cốm bán, và tôi luôn được mẹ cho một phần dư vị mùa thu ấy riêng mình.

Tôi thích mùi hương của hoa trên người mẹ, thích những ngày cuối tuần mẹ gánh những hoa là hoa để bán: cúc vàng, họa mi, hoa ly, rồi thạch thảo...Sắc thu có thể đang về bên ngoài, còn riêng mẹ lại gánh cả một trời thu khác. Tôi thích những hôm hai mẹ con bán hết được số hoa hoặc số hàng và về sớm, có những hôm tôi thấm mệt ngủ trong quang gánh, chỉ có tiếng mẹ chầm chậm hát ru và mùi hương hoa sữa trên những góc phố nồng nàn. Từng hàng sấu cổ thụ dọc hai bên đường đầy uy nghi, những chiếc lá bắt đầu rơi xuống một cách chậm rãi cứ tựa như một thước phim quay chậm trong một khung ảnh cổ xưa nào đó. Tiếng động chậm và nhẹ nhưng cũng đủ khiến ta cảm giác đã vừa đánh thức mùa thu một giấc trở mình. Cảm tưởng thời gian đang trôi qua một cách chậm rãi, một cơn gió nhẹ thoảng qua, và những cơn gió nhẹ thổi những thứ gì đó nhìn như dư ảnh rơi rụng. Là lá vàng! Con đường rợp bóng cây, lá vàng ươm rơi rụng và còn khẽ bay trong gió. Còn bắt gặp đôi ba cây hoa gió đang rụng những hoa tựa hồ như những quả cầu gió đang bay. 

Mẹ nhìn ra ráng chiều vàng vọt đang từ từ phủ xuống khoảnh sân, đã rất lâu rồi mẹ không còn đi bán nữa, mẹ đã nhuốm màu thời gian. Nhưng nghỉ ngơi không được bao lâu, mẹ lại nhớ trời thu, nhớ cả cỏ cây, thức quả, nhớ hương thu mà mẹ gánh cả cuộc đời. Mẹ mở một sạp hàng nhỏ, chỉ độc vài chiếc bàn, những chiếc ghế con con, mẹ bán trời thu trên đó: có khi là cốm, ăn kèm với ly sấu dầm xanh non thơm nức mùi lá sen; có khi là hoa sữa, cúc vàng, họa mi, thạch thảo để về người ta chưng cảnh; Người ta bảo mùa thu cũng là mùa bưởi ở miền Bắc, mùa trái cây trĩu quả, khi ăn sẽ để lại dư vị hết sức ngọt ngào. Cũng là mùa măng cụt, mùa chôm chôm...tất cả đều để lại một cảm giác hết sức dịu nhẹ, thanh tân, mẹ đều bán. Mỗi ngày một thức, như một cách mẹ níu kéo mùa thu mẹ đã gánh trên vai.

Mùa thu bắt đầu bên ngoài trải một màu hoang hoải, mẹ tôi hòa vào nhịp điệu của đất trời, bắt đầu chở những triền thu trên chặng đường mới của mình. Người ta bán những mưu sinh, mẹ tôi bán cả triền thu xa vắng.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Mẹ tôi cũng bán bắp

Phật pháp và cuộc sống 12:57 18/11/2025

Trên đường từ Trường Đại học Quy Nhơn về phòng trọ, chỗ gần ngã tư có một người phụ nữ lớn tuổi bán bắp luộc hay ngồi ở đấy. Tôi đi bộ đến trường, chiều nào tan học về cũng gặp cô và nghe cô mời chào.

Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài

Phật pháp và cuộc sống 08:50 18/11/2025

Tình yêu lớn nhất mà ta khao khát là cảm giác được hiểu, được an trú, được bình yên không đến từ ai cả. Nó đến từ khoảnh khắc ta quay về bên trong và thấy mình đủ.

Thân này thật sự là khách trọ

Phật pháp và cuộc sống 08:16 18/11/2025

Có thân là có khổ, điều ấy ai cũng từng nghe nhưng không phải ai cũng thấy. Ta chỉ thật sự thấy khi thân bắt đầu đau, khi hơi thở trở nên nhọc, khi một căn bệnh bất ngờ kéo đến và lấy đi những gì ta tưởng thuộc về mình.

Một mảnh đời

Phật pháp và cuộc sống 20:42 17/11/2025

Hôm nay, tôi đến thăm cô Ba H., người hàng xóm, mới từ bệnh viện Ung bướu. trở về. Dù là thầy thuốc, đã chứng kiến biết bao nhiêu là bệnh tật, chết chóc của đồng loại nhưng tôi vẫn thật sự giật mình vì sự tàn phá của căn bệnh ung thư phổi đối với cô ấy. Nếu không đến tận nhà, tôi chẳng cách nào nhận ra người hàng xóm vốn quen biết bấy lâu.

Xem thêm