Nhân duyên chàng trai mồ côi nhặt được cô bé 1 tháng tuổi bị bỏ rơi và nhận làm con nuôi
Câu chuyện cảm động của chàng trai Lò Văn Mười (28 tuổi, quận Hà Đông, Hà Nội) trong một đêm tan ca, Mười và bạn đồng nghiệp là Bình (39 tuổi) vừa rời công ty trở về nhà thì nghe thấy tiếng khóc vang lên từ một thùng xốp ven đường.
Nhân duyên nhặt được trẻ sơ sinh bị bỏ rơi ven đường
Sau khi tìm thật kỹ, phát hiện ra không phải tiếng khóc của chó hay mèo, mà là của một trẻ sơ sinh hơn 1 tháng tuổi đang khóc tím tái người, hai anh công nhân không dám bế lên ngay, mà còn ngần ngừ suy nghĩ, bởi lỡ ai đó nói mình là kẻ đi bắt cóc thì sao.
Chờ đợi tận 3 tiếng không thấy động tĩnh gì, cháu bé đã bị nhiễm lạnh và có vẻ nguy kịch tới nơi, hai người công nhân mang bé tới đồn công an trình báo. Các anh công an cho biết, nếu không thấy người nhà tới nhận, thì có thể tạm giao cho hai anh mang về nuôi cho tới khi nào có người thân tới đón.
Trong số đồ đạc của em bé, có bức thư của người mẹ ghi lời để lại, lý do nhà nghèo không nuôi được nên muốn xin ai có tâm thì đón cháu về nuôi. Thế nên, sau 4 tiếng chờ đợi, hai anh mang bé gái về nhà chăm sóc. Nửa đêm, hai người đi xin sữa mẹ cho bé, quên cả đói và mệt.
Vốn là thanh niên chưa vợ, Mười và Bình hoảng hốt không biết cách nuôi và chăm em bé như nào. Mọi cách chăm sóc đều do google trên mạng như cách dỗ trẻ, xông tinh dầu, mở nhạc cho em bé nghe nhưng lại là nhạc Rock, hát ru... và cuối cùng em bé cũng thôi khóc chịu nín.
Hai anh công nhân Mười và Bình đặt tên cho bé là Bắp Cải.
Hoàn cảnh bi thương của Mười
"Mất đi thứ này, ông trời lại cho mình thứ khác. Bé Bắp Cải như đứa trẻ đến từ thiên đường, giúp nỗi đau mất người thân của Mười như nguôi ngoai bớt", anh Bình tâm sự.
Anh Bình quen Mười khi cậu đang đi tìm việc làm. Biết Mười nghèo, anh cho cậu làm công việc quản lý kho hàng và cho cả chỗ ở.
Vài tháng sau, trận lũ kéo tới Bản Hát 2, xã Hát Lừu, Trạm Tấu, Yên Bái năm 2017, trận lũ ấy đã lấy đi 5 người thân của Mười, giờ anh chỉ còn 4 người anh chị ở xa.
Hai năm qua không đêm nào Mười ngủ yên, những cơn ác mộng cứ kéo về khiến anh nhiều khi trở nên hoang tưởng, không biết mình là ai, đang ở đâu. Mười bị mất ngủ triền miên, trầm cảm đến cực độ. "Lúc đó tôi chẳng biết sống để làm gì, làm kiếm tiền cho ai. Nhưng rồi tôi nhận ra có lẽ người dưới suối vàng không muốn mình đau khổ", Mười kể.
Từ đó, Mười tập trung hơn vào công việc, ít nói chuyện với mọi người, cũng chẳng rung động với ai.
Ngày bé Bắp Cải xuất hiện, Mười như được sống lại lần nữa. Ban công trồng cây giờ có thêm tã lót của trẻ. Mười có người để lo lắng, quan tâm, anh không còn ủ rũ giấu mình mà lên mạng tìm tài liệu dạy chăm con, cách bế ẵm, thay tã, hát ru, kể chuyện để con ngủ hay cách trang trí phòng cho con.
Khi cô bé 3 tháng tuổi bị sốt cao, hai ông bố bỏ việc ở nhà chăm con. Nửa đêm, Mười chạy thang bộ xuống 18 tầng chung cư vì thang máy hỏng, bị vấp ngã trật chân, nhưng vẫn cố đi tìm bác sĩ về cho con. Nhà không có bàn thờ nhưng Mười cũng đứng khấn vái cho con mau khỏi bệnh.
Hiện tại, hai anh đã gần hoàn tất thủ tục nhận nuôi con. Đối với hai người bố, việc chăm con rất khó khăn nên họ vẫn hy vọng sẽ có thêm một thành viên nữ trong gia đình để có thể chăm sóc tốt nhất cho bé. Hàng tuần họ vẫn đi xin sữa mẹ từ những hội nhóm trên mạng xã hội để con có sức khỏe tốt nhất.
"Ai rơi vào hoàn cảnh này cũng nhặt đứa bé thôi. Nhưng không làm vậy cũng không có nghĩa là người xấu.
Tôi tin rằng đây là duyên số, đau khổ tột cùng rồi yêu thương cũng tận cùng. Chỉ mong một ngày Bắp Cải có thể gọi bố", Mười mỉm cười nói.
"Dù tính tình mấy ông bố hơi cục mịch nhưng tôi tin họ sẽ chăm con tốt. Nhớ đêm họ đi xin sữa cho con, hớt hải thấy thương. Có thể nhiều người phụ nữ làm được như vậy, nhưng tôi không nghĩ nhiều đàn ông làm được như vậy", chị Dạ Thảo (36 tuổi), một bà mẹ trên diễn đàn cho sữa mẹ, chia sẻ.
Chuyện hai người đàn ông "gà trống" nuôi con, một cô bé mồ côi, như nhân duyên của những người có hoàn cảnh mất mát trong cuộc sống, giờ được sum vầy đoàn tụ, đem yêu thương cho nhau để cuộc đời này thêm ấm áp như một bài học về tình người và sống sao cho có phúc là thật!
>>>Nam sinh gốc Việt mồ côi cha, vô gia cư, ngủ gầm cầu trúng tuyển ĐH Harvard
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Để Sư nấu
Góc nhìn Phật tử 10:06 22/11/2024Cách đây chừng sáu năm, ngày đó tôi đang là một sinh viên năm thứ ba, sống chung phòng trọ với bảy người bạn nữa ở khu Làng Đại Học Thành phố Hồ Chí Minh. Tuy chung trọ nhưng chẳng ai cùng quê với nhau cả, Bắc – Trung – Nam đều có.
Nói xấu người
Góc nhìn Phật tử 09:51 22/11/2024Đã nhiều lần tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ nói xấu người khác, thế nhưng đâu cũng lại vào đó, cứ hễ tụm năm tụm ba là không nói chuyện của người này cũng nói người khác, hoặc khi ai đó nói về chuyện của người khác dù không nói ra nhưng vẫn có những ý nghĩ xấu, không tốt về họ.
Nhất tâm niệm Phật
Góc nhìn Phật tử 10:07 21/11/2024Trong giáo lý của đạo Phật, pháp môn niệm Phật được xem là con đường dễ hành trì, nhưng lại mang đến lợi ích lớn lao cho những ai chí tâm tu tập.
Nhớ về một người Thầy
Góc nhìn Phật tử 09:12 21/11/2024Trong cuộc sống, ắt hẳn rằng mỗi người ai trong chúng ta cũng mong muốn có một cuộc sống thật tốt đẹp và hạnh phúc nhưng đối với tôi một cuộc sống hạnh phúc đã không còn tồn tại vào năm tôi lên ba tuổi khi thần chết đã cướp đi người mẹ mà tôi yêu quý và người cha mà tôi luôn kính trọng.
Xem thêm