Thế nào là tùy duyên thuận Pháp?
Con có hiểu bốn chữ "tùy duyên thuận pháp" mà Thầy vẫn thường hay nhắc. Nhưng với trường hợp bạn con theo con cảm nhận thì hai chữ "tùy duyên" của bạn ấy nghe có vẻ như mơ hồ và phó mặc lắm (cái gì cũng tùy duyên hết). Không biết con có cảm nhận chủ quan không?
Hỏi:
Con kính bạch Thầy! Con có một người bạn Phật tử. Người này lúc nào nói chuyện cũng "lạm dụng" hai chữ tùy duyên trong mọi vấn đề.
Con có hiểu bốn chữ "tùy duyên thuận pháp" mà Thầy vẫn thường hay nhắc. Nhưng với trường hợp bạn con theo con cảm nhận thì hai chữ "tùy duyên" của bạn ấy nghe có vẻ như mơ hồ và phó mặc lắm (cái gì cũng tùy duyên hết). Không biết con có cảm nhận chủ quan không?
Con cũng không biết phải giải thích thế nào hợp lí về tùy duyên cho bạn ấy. Xin Thầy hoan hỷ giải thích rõ và cho con vài ví dụ thực tế về ý nghĩa tùy duyên để con có thể truyền tải lại đến bạn con ạ.
Đáp:
Tùy duyên cần thuận pháp mới là chân chính, nếu tùy duyên không thuận pháp là tâm bất định hoặc sống ba phải.
Dù gặp duyên thuận hay nghịch gì tâm vẫn rỗng rang, tĩnh lặng, trong sáng, đó mới thật sự là người biết sống tùy duyên thuận pháp vô ngã vị tha.
Do đó tùy duyên thuận pháp nghĩa là tùy lúc, tùy hoàn cảnh, tùy tình huống, tùy điều kiện để đối nhân, tiếp vật, xử thế sao cho phù hợp với Chánh Đạo.
Nói cho dễ hiểu là biết tùy duyên nào nên thấy biết rõ ràng, duyên nào nên suy nghĩ chín chắn, duyên nào nên nói năng chân thật, duyên nào nên hành động đúng tốt, duyên nào nên sinh sống hợp đạo, duyên nào nên chuyên cần nỗ lực, duyên nào nên trọn vẹn nhất như, duyên nào nên an nhiên tĩnh lặng.
Thí dụ:
Khi gặp thuận duyên thì không tưởng tượng lung tung mà cần nhận biết rõ ràng thân tâm cảnh lúc đó (chánh kiến)
Không suy nghĩ phóng đại để thêu dệt thuận duyên đó lên, mà cần suy xét nghiêm túc (chánh tư duy)
Không nói năng khoa trương thuận duyên của mình mà cần nói đúng sự thật (chánh ngữ), không hành động vì mình hại người để bảo vệ thuận duyên mà cần xử sự đúng tốt (chánh nghiệp)
Không lợi dụng cơ hội thuận lợi của mình để sống bất chánh mà cần sống tri túc, vừa phải, biết chia sẻ cho người khác (chánh mạng)
Không vì thuận cảnh mà buông lung phóng dật, vẫn luôn tinh tấn trở về với thực tại (chánh tinh tấn)
Không dính mắc hay đắm chìm vào thuận duyên mà nên trọn vẹn biết mình (chánh niệm), không phân tâm tán loạn vì thuận lợi đó mà thường an trú tâm tĩnh lặng trong sáng (chánh định).
Đối với nghịch cảnh cũng vậy.
Muốn sống được tùy duyên thuận pháp như vậy, dù gặp hoàn cảnh nào cũng tùy duyên đó mà biết thận trọng chú tâm quan sát, thì tâm mới trở về trọn vẹn tỉnh thức với thực tại được, nhờ vậy tâm mới có thể luôn trong lành, định tĩnh, sáng suốt.
Như vậy thì dù gặp duyên thuận hay nghịch gì tâm vẫn rỗng rang, tĩnh lặng, trong sáng, đó mới thật sự là người biết sống tùy duyên thuận pháp vô ngã vị tha, không tùy duyên theo nghĩa buông lung phóng dật vì như vậy gọi là "phan duyên" chứ không phải tùy duyên...
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Súc sanh có vãng sanh được không?
Hỏi - ĐápHỏi: Súc sanh có được vãng sanh không? Hộ niệm cho súc sanh có được không?
Người giàu là người có phước?
Hỏi - ĐápMột người có nhiều nhiều tiền bạc, của cải vật chất không hẳn là người có phước. Bởi vật chất có thể tạo ra được bởi rất nhiều cách từ tư duy và kiến thức do bản ngã trau dồi. Đôi khi nó là sản phẩm của tham, sân, si mà có được.
Cuộc sống là một sự cầu nguyện
Hỏi - ĐápKhi ta có chánh niệm khi đi, khi ngồi, khi nấu ăn, rửa bát thì ta không phung phí sự sống. Ta sống sâu sắc từng giây phút. Cuộc sống của ta trở thành một sự cầu nguyện. Sống được như vậy ta sẽ có nhiều hạnh phúc và bình an.
Nhân duyên giữa thai nhi và cha mẹ
Hỏi - ĐápPhải hiểu là giữa con cái và Cha Mẹ có nhân duyên rất mạnh, rất sâu. Cho nên, dẫu con mang bệnh hay có dị tật gì, cũng đều là nghiệp duyên chung, bắt buộc Cha Mẹ phải nhận lấy. Nếu Cha Mẹ nhất quyết phá bỏ, có tránh được đời này thì đời sau vẫn phải trả báo.
Xem thêm














