Dấu rêu trên vách cũ

Đã bao mùa nắng hạ đi qua con đường xưa. Con đường ấy vẫn nằm đó, im lìm dưới ánh chiều nghiêng. Người trở lại, chẳng phải để tìm kiếm một điều gì đã mất, mà chỉ để lắng nghe tiếng rêu xanh đang hát thầm trên vách cũ. Chốn này từng là một thế giới hối hả của những năm tháng tuổi trẻ, giờ đây lặng lẽ như một giấc ngủ dài. Cổng sắt khoác lên mình màu sơn mới, những ô cửa kính đứng im, chẳng còn phản chiếu bóng hình ai.

Người dừng lại, tay khẽ chạm vào lớp rêu mát lạnh, nghe trong lòng vang lên tiếng thì thầm của năm tháng. Bao nhịp đời đã đi qua, những bước chân xưa nay chỉ còn vọng lại thành dư âm xa vắng muôn trùng. Trong khoảnh khắc ấy, người chợt biết rằng mình đã bao năm rồi rời xa nơi này…

Nơi từng rực rỡ tiếng gọi nhau, tiếng cười như nắng sớm, giờ chỉ còn lặng yên như giấc ngủ của một người đã thôi mơ mộng. Những gương mặt cũ có dịp gặp lại, bàn tay vẫn nắm, lời thăm hỏi vẫn vang, nhưng tất cả mong manh như một khúc nhạc buồn. Người mỉm cười, mà trong ánh mắt lại hé lộ khoảng trống hun hút. Người đã như dòng sông trôi đi, vô định, chẳng bao giờ ngược về. Và giữa cuộc vui dài, chợt thấy mình buồn hiu.

Ký ức trở về bất chợt, mỏng manh như sương khuya, phủ mờ tiếng gõ bàn phím ngày nào, phủ lên nụ cười trong veo như ánh nắng sớm mai. Bao người từng đồng hành một đoạn đường, giờ mỗi kẻ một ga tàu, một chuyến đi, mang theo một phần đời không thể quay lại. Dòng chảy cuộc sống vốn dĩ là chuyến đi không hẹn ngày về. Người ngồi đó, lòng chợt buồn như ly rượu đầy không có ai cùng cạn, như bàn tay buồn chẳng có bàn tay nào…

Dấu rêu trên vách cũ  1
Ảnh minh hoạ.

Một mình trong quán nhỏ, ly cà phê trước mặt chẳng còn đắng như ngày xưa. Vị của nó trở nên nhạt, như đời sống đang chậm lại. Người bỗng nhận ra, hạnh phúc không nằm ở những kiếm tìm xa xôi, mà chính là sự lặng yên trong từng khoảnh khắc, là an nhiên lắng đọng trong từng phút giây. Như những vệt nắng chiều, âm thầm đổ bóng xuống đời, không ồn ào, không vội vã. Người học cách buông bỏ, để nỗi buồn tự mình tan đi như áng mây. Giờ đây, kỷ niệm chẳng còn là gánh nặng, mà hóa thành những câu chuyện thì thầm nằm lại trên từng thớ rêu xanh. Chạm vào, chỉ thấy mát lạnh, và hiểu rằng sự hiện diện của chúng chính là minh chứng cho một thời hoa niên đã lặng lẽ trôi qua. Ký ức tan chảy trong tay, không còn nặng nề, mà nhẹ tựa làn mưa mỏng thoáng qua da thịt. Thì ra, vết tích thời gian cũng mang hơi thở riêng, âm thầm lưu giữ cả một đời tuổi trẻ. Người chợt nhận ra, tuổi xuân đã thực sự rời xa, để lại những mảnh kỷ niệm như hạt bụi hòa vào xác thân này, rồi một mai, tất cả cũng trở về với cát bụi…

Người đứng dậy, thong dong bước ra đường. Người vẫn sẽ đi, trên con đường này và những lối khác của cuộc đời. Không còn mong chờ một bàn tay để nắm lấy, mà chỉ để tự do thưởng thức từng chặng đường. Nếu một nhân duyên mới đến, một khúc hát mới cất lên, sẽ nhẹ nhàng đón nhận. Nhưng không phải để lấp đầy khoảng trống, mà để viết tiếp câu chuyện của riêng mình, bằng sự dịu dàng, bình yên và buông bỏ của kẻ đã biết đủ.

Rốt cùng, đời người chỉ là một chuyến rong chơi ngắn ngủi. Có người dừng lại sớm, có người đi thêm đôi dặm, nhưng tất cả rồi cũng tan vào dòng chảy vô thường. Cảm giác đứng giữa cánh đồng mùa đông không lạnh vì gió, mà lạnh vì chẳng còn ai nhóm lửa để cùng sưởi ấm. Người lặng lẽ như kẻ hành hương giữa kiếp người, thấy mình hoang vu và nhỏ bé, ngồi một mình với chính đời mình. Và trong tịch mịch ấy, nghe tiếng rêu xanh thì thầm trên vách cũ, mỗi âm thanh như một kỷ niệm rơi rụng. Âu cũng đủ để còn lý do mỉm cười – một nụ cười mặn chát, long lanh như sương, để sống trọn một đời.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Trí tuệ thế gian và trí tuệ Bát nhã dưới góc nhìn Thiền học

Phật pháp và cuộc sống 21:03 02/12/2025

Hôm trước, tôi đi tác nghiệp Hướng dẫn viên du lịch cho năm khách người Pháp của Công ty Du lịch Vietravel, trong đó có thăm viếng chùa Thiên Mụ - Huế. Đây là ngôi cổ tự bậc nhất xứ Cố đô một thuở hơn cả thế kỷ (1802 – 1945), nổi tiếng với tháp Phước Duyên bảy tầng được xây dựng từ thời vua Thiệu Trị năm 1844.

Giữ ấm cho nhau giữa đời gió rét

Phật pháp và cuộc sống 20:17 02/12/2025

Những ngày này, gió thổi từ đâu đó rất xa, chạm vào lòng phố, chạm vào vai người đi đường, rồi len vào từng kẽ áo.

Mùa hoa nở trong tâm

Phật pháp và cuộc sống 16:21 02/12/2025

Như một cơ duyên mà Bụt muốn tôi có mặt trong hành trình này. Sau đại dịch, khi nhân loại đối diện với quá nhiều mất mát và bất an, tôi cũng đứng trước những câu hỏi lớn về ý nghĩa của sự sống, về nơi nương tựa bình an giữa dòng đời biến động.

Xem thêm