Khoảng sân trước nhà
Trong tâm khảm những người đi xa, quê hương bao giờ cũng là hai tiếng yêu thương, tin cậy nhất. Quê hương về trong nỗi nhớ, lung linh kỷ niệm tuổi thơ, rất riêng trong ký ức mỗi người. Là cánh đồng trước làng, dòng sông đầu ngõ, là cánh cò chao nghiêng mỗi lúc chiều về, là con đường đất mịn, hàng tre xanh biếc quanh năm, là bờ giậu mẹ thả mồng tơi, là sân gạch trước nhà rêu phủ... quê hương bao giờ cũng thật gần gũi, thân quen, “ai đi xa cũng phải nhớ nhiều”.
Cái sân trước nhà êm đềm qua mưa nắng tháng ngày, gắn bó với cuộc sống của người nhà quê hồn hậu, thân thương như khung cửa sổ, căn phòng, mái hiên. Nếu ngôi nhà là không gian khép kín của tổ ấm thì sân là không gian mở đầu tiên đưa người ta ra với thế giới bên ngoài. Bước xuống thềm nhà là góc sân dưới chân. Góc sân ấy gắn với buồn vui của cuộc sống thường ngày, với nhọc nhằn lam lũ của đời nhà nông vất vả, với những phút giây đầm ấm cả nhà bên nhau. Và không biết từ lúc nào, khoảng sân quen thuộc ấy trở thành nơi những yêu thương của tình thân trao gởi.

Khoảng sân trước nhà là nơi đếm những bước chân đầu tiên của mỗi người lúc mới lớn lên. Với những bước chân chập chững trong đời, trên hiên nhà, dưới khoảng sân bình yên, ta từng ngày khôn lớn. Có khi vấp chân ngã xoài giữa sân, lại đứng dậy phủi tay mà bước đi vững hơn. Rồi qua một thời chân bước lon ton, người ta lớn lên, đi trên đường đời, sẽ có những lần vấp ngã và nếm trải những tủi nhục đắng cay, có cả khi không bao giờ vực dậy được, ta mới hiểu rằng không nơi đâu an toàn như khoảng sân trước nhà, nơi lỡ bị ngã ta có thể bị đau, có thể òa khóc vô tư nhưng khi đứng dậy thì vẫn vui cười.
Góc sân trước nhà nâng những bước chân ngày thơ bé xíu, từ những bước đi dè dặt đầu đời ta âm thầm lớn lên. Đối với trẻ con, khoảng sân là cả thế giới thần tiên của tuổi thơ hồn nhiên chưa biết lo biết nghĩ. Nơi góc sân thân quen ấy, có những niềm vui không dứt. Đó là vương quốc của những trò chơi: bắn bi, đánh cù, chơi chuyền, chơi thẻ, chơi ông làng, chơi đồ hàng... mà không đứa trẻ ở quê nào không biết. Ở nơi ấy, mỗi sớm mỗi chiều, tiếng cười nói cứ đầy ăm ắp. Ai cũng có một trời tuổi thơ yêu thương để nhớ. Hẳn là trong ký ức mỗi người, góc sân sẽ hiện về với thật nhiều kỷ niệm ngọt ngào.
Khoảng sân trước nhà cho ta biết thương mẹ cha. Mẹ cha cả đời tần tảo, dáng gầy theo năm tháng in bóng trên sân. Vào những ngày mùa, sân là nơi phơi ngô, phơi thóc mà cha mẹ dầm mưa dãi nắng làm ra. Góc sân trước nhà là nơi cha sửa lại cái cày, cái cuốc mỗi sáng trước lúc ra đồng, là chỗ mẹ cho đàn gà ăn mỗi chiều làm đồng về, là nơi cha mẹ ngồi xuống nghỉ mệt, uống nhanh bát nước rồi vội vã đi làm. Khó nhọc bao nhiêu cũng chẳng bao giờ cha mẹ nói ra, chỉ mong cho con yên tâm ngồi học, như góc sân phơi mình mưa nắng, lặng lẽ cho ta tuổi thơ êm đềm.
Góc sân nhỏ trước nhà cho ta biết yêu gia đình, biết trân trọng hơi ấm tình thân. Còn gì quý hơn trên đời bằng tình yêu thương nơi tổ ấm. Đó là tình yêu thương vô tư, trong trẻo, ngọt mát, thủy chung cho đến trọn kiếp người. Sân trước nhà cho ta những chiều ngồi chuyện trò với mẹ, những sáng pha trà cho cha, những đêm trời mùa hè oi bức cả nhà ra ngồi ngóng gió. Thương những quả chín trong vườn cha hái về giấu trong thùng lúa để dành cho, nhớ những nồi chè mẹ nấu mỗi lần đi học xa về, góc sân nhỏ trở thành nơi thương yêu chia sẻ.
Rồi ai cũng phải lớn lên, có người phải đi xa, ngôi nhà xưa và khoảng sân sẽ dần lùi vào ký ức. Có người lại về cố hương, có người gởi thân viễn xứ. Rồi nhiều thứ sẽ khác dần. Nhưng tin rằng tuổi thơ, quê cũ có mái nhà yên bình, góc sân với những kỷ niệm êm đềm và hình bóng mẹ cha sẽ còn đẹp mãi, chẳng bao giờ đổi thay, là khung trời yêu thương cho ta tìm về mỗi lúc trên đường đời nghe đôi chân thấm mệt...
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Mẹ tôi cũng bán bắp
Phật pháp và cuộc sốngTrên đường từ Trường Đại học Quy Nhơn về phòng trọ, chỗ gần ngã tư có một người phụ nữ lớn tuổi bán bắp luộc hay ngồi ở đấy. Tôi đi bộ đến trường, chiều nào tan học về cũng gặp cô và nghe cô mời chào.
Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài
Phật pháp và cuộc sốngTình yêu lớn nhất mà ta khao khát là cảm giác được hiểu, được an trú, được bình yên không đến từ ai cả. Nó đến từ khoảnh khắc ta quay về bên trong và thấy mình đủ.
Thân này thật sự là khách trọ
Phật pháp và cuộc sốngCó thân là có khổ, điều ấy ai cũng từng nghe nhưng không phải ai cũng thấy. Ta chỉ thật sự thấy khi thân bắt đầu đau, khi hơi thở trở nên nhọc, khi một căn bệnh bất ngờ kéo đến và lấy đi những gì ta tưởng thuộc về mình.
Một mảnh đời
Phật pháp và cuộc sốngHôm nay, tôi đến thăm cô Ba H., người hàng xóm, mới từ bệnh viện Ung bướu. trở về. Dù là thầy thuốc, đã chứng kiến biết bao nhiêu là bệnh tật, chết chóc của đồng loại nhưng tôi vẫn thật sự giật mình vì sự tàn phá của căn bệnh ung thư phổi đối với cô ấy. Nếu không đến tận nhà, tôi chẳng cách nào nhận ra người hàng xóm vốn quen biết bấy lâu.
Xem thêm














