Lau sậy mùa mưa

Nắng ui ui, không gian hanh hao vàng vọt. Mùa gió chướng rục rịch thổi mạnh từ phía cồn. Gió chướng kéo thành những đợt nhỏ thổi ngoài sông Cái. Mùa về nhẹ bâng trong tiết trời dịu ngọt, lòng người nối dài cho những dự định mùa mới tới. Ngoài sông Cái những cây bần đã rụng bông, trái xanh nhòa cùng màu lá rọi mình xuống dòng trôi. Dọc bờ sông những hàng lau sậy bắt đầu vươn mình lớn nhanh theo chiều gió, cựa mình rút ruột cho một mùa bông mới buồn da diết. Mùa lau sậy mới đi dài mang theo dòng nhớ mùa. Tôi lại dâng đầy cảm xúc cho những cơn mưa chướng dầm dề, cảnh nước ngập tràn bờ đê, mùa lau sậy xưa trong thương nhớ bùi ngùi...

Tháng chướng non những cơn mưa ngang qua thối trời thối đất. Mưa chướng mà! Những hàng lau sậy ngã rạp về một phía. Mưa càng dầm dề, lau sậy lớn càng nhanh. Gió chướng đẩy những bông sậy nhỏ nhoi vươn mình nhú ra từ phía đọt, thách thức với những cơn mưa, những đợt gió chướng rào rạt rướn qua một rừng lau sậy mọc ven sông bừng bừng một sức sống mới...

Tháng chướng non chập chờn những hàng lau sậy. Gia đình mình lại bắt đầu một cuộc mưu sinh mới cùng với mùa lau sậy ngoài sông. Chị và em lại ra sông cắt bông sậy đong đưa theo chiều gió, rợp mình về một phía. Về nhà bó chổi sậy. Việc bó chổi là cả một kỳ công. Bông sậy được chất đầy một xuồng trắng muốt. Chị và em thường vái trời đừng mưa. Nếu mưa chướng đến sớm thì coi như nguyên xuồng lau sậy phải bỏ đi. Sậy được chất đầy một nhà. Mẹ chọn con nắng thu vàng ngon để phơi những bông sậy trắng mảnh sân con. Cả nhà phải thức khuya bó chổi. Em ngồi học bài. Chị và mẹ chong đèn bó chổi. Đôi bàn tay chai sần. Mẹ già sức yếu phải rướn người để kéo chặt những búi sậy. Để có một cây chổi sậy đổ không biết bao nhiêu mồ hôi của mẹ của chị; nhưng rồi chị và em bán cũng chẳng được bao nhiêu. Mặc dù vậy, đó là cả một phần thu nhập cho gia đình mình vượt qua mùa gió về. Tháng mưa dầm không ai mướn làm…

Lau sậy mùa mưa  1
Ảnh minh hoạ.

Tháng chướng già những cây lau sậy mọc hoang dại ở mé sông phấp phới trổ cờ, bông sậy đã già, những cờ lau trắng muốt kéo dài triền sông. Chiều sông lộng gió, những bông sậy chao nghiêng. Nhà mình lại chuẩn bị cho mùa đang tới trong niềm vui khấp khởi. Chị và em được mẹ phân công nhiệm vụ chèo xuồng ra sông chặt những cây sậy già vàng óng to về nhà bệt lại giàn bếp để củi, làm chuồng vịt, nuôi dăm con vịt ăn cơm đổ lây lắt đợi mùa Tết. Thay bờ giậu xập xệ ngả nghiêng sang một bên sau một năm, dây bìm bìm bò dọc bò ngang. Có lần đi chặt sậy dầm cơn mưa chướng “dai nhách”, hai chị em lạnh run bây bẩy, răng đánh bò cạp. Chị nhường cái nón lá rách cho em che đầu để đừng bệnh. Chị bảo chờ em lớn nhà mình sẽ có đàn ông; chị đi lấy chồng thì mẹ vẫn có người ra sông chặt sậy... Mắt chị ánh lên niềm hạnh phúc dâng trào. Tươi rói...

Mùa lau sậy về, lũ chim dòng dọc và sắc mọi tranh nhau tha những bông sậy về làm tổ, báo hiệu một mùa sinh sản mới. Bầy chim về làm tổ lơ lửng chen chúc nhau đông đúc trên những hàng tràm ngoài bờ đê, tiếng chim non đói mồi gọi mẹ chiêm chiếp nhộn nhịp cả khúc sông.

Chị theo chồng trong mùa lau sậy năm ngoái, dọc bờ sông lau sậy trắng muốt. Chị không khóc cho một chuyến sang ngang. Những ngày cuối cùng được ở nhà, chị đã làm xong những công việc khi mùa lau sậy về. Chèo xuồng ra sông chặt sậy chất đầy một nhà cho mẹ bó chổi. Nhìn chị ngồi trầm ngâm không khóc, nhưng em biết lòng chị bời bời tâm trạng. Chị lấy chồng để có tiền chữa bệnh trầm kha cho mẹ. Em nhìn chị quay đi len lén gạt dòng nước mắt...

Chiều nay, ngoài sông Cái nước đục ngầu mang dòng phù sa đỏ quạch. Sóng vỗ ì oạp vào bãi bồi. Mùa gió mới thổi se sắt, chạy dọc những bãi bồi lau sậy bắt đầu lúc lỉu những bông cờ cao chót vót lay khẽ khàng theo những đợt chướng, rủ mình trong những đợt mưa chướng kéo dài. Em một mình chèo xuồng ra sông hái bông sậy và chặt sậy già về làm chuồng vịt trong cơn chướng lịm mình đánh bò cạp. Nhớ chị! Căn nhà xưa khói bếp quệt đầy giàn lau sậy bệt chặt của chị. Mẹ ho khục khặc, giữa khuya nhuốm lửa hơ tay trong cái lạnh trở mùa. Mẹ sờ giàn lau sậy của chị nước mắt lăn dài. Mẹ lần những hạt chuỗi đen bóng mòn lẹt theo thời gian phai. Em ngồi bó gối ở mép mùng cắn chặt vào cái mền không dám nấc thành tiếng. Chị xứ người mịt dòng tin tức...

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Tự do là con đường lớn nhất của mỗi sinh linh

Phật pháp và cuộc sống 15:00 19/11/2025

Cánh chim từng có những ngày tung cánh bay lượn trên khoảng trời cao rộng, vượt đồi núi, vượt mây trắng, vượt tất cả những giới hạn bé nhỏ mà mặt đất cố đặt lên đôi chân của kiếp người. Một lần đã chạm vào tự do, trái tim bỗng có một dạng ký ức không bao giờ phai, như dấu ấn của gió khắc vào cánh chim, như mùi của biển khắc vào sóng nước.

Gửi em, người từng gặp biến cố: Hãy thử học Phật!

Phật pháp và cuộc sống 14:19 19/11/2025

Nếu em đã từng vì một biến cố trong đời mà chọn bắt đầu hoặc đang trong một hành trình tu học triết lý Phật giáo thì hãy thử đọc hết bài anh viết nha.

Tuỳ bút: Bão ở quê xa

Phật pháp và cuộc sống 10:00 19/11/2025

Nghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.

Chuyện đời khó nói

Phật pháp và cuộc sống 09:37 19/11/2025

Tôi có một cô bạn ở Huế, thường xuyên đi làm từ thiện tại các nhà thương, các trại khuyết tật, trại mù và trao học bổng cho học sinh nghèo ở những vùng xa thành phố. Bất cứ lúc nào, ở đâu cần đến, nếu có thể, cô đều có mặt.

Xem thêm